Chương 27 : xin em hãy ở lại với anh đi mà......

345 42 18
                                    

Bình minh ló dạng chíu gọi những áng nắng đầu tiên yếu ớt . Trong phòng có hai con người đang trìu mếu ôm nhau ngủ .
......
Draken : ưm....ưh....( bỗng em ngọ nguậy muốn rời khỏi vòng tay của anh )
Như cảm nhận được người trong lòng đang muốn thoát khỏi mình anh liền mỡ mắt ra nhìn em
Kakuchou : em tĩnh rồi à....( nhẹ nhàng ôm em trở lại vòng tay của mình )
Draken : hửm....Ka...Kakuchou....? ( nghe có người hỏi mình em giật mình ngồi dậy )
Kakuchou : là anh đây....em sao vậy ....ko khỏe chổ nào à hay anh gọi người khám cho em nhé ....( anh củng giật mình ngồi dậy theo trước phản ứng của em )
Draken : à..ko em ko sao ....nhưng mà anh ngủ với em từ hôm qua tới giờ à...( ko nhớ chuyện gì đã sảy ra )
" chuyện gì thế này....sao em ấy ko nhớ gì hết vậy...." .
Kakuchou : à đúng rồi....nhưng Draken này ....( thử thâm dò em )
Draken : có chuyện gì sao ....Kakuchou....( khó hiểu nhìn anh )
Kakuchou : à...ừm...em có nhớ những chuyện xảy ra hôm qua ko....?... ( ấp úng )
Draken : chuyện...hôm qua....Á...em nhớ ra rồi Kakuchou này cái tên tóc hồng...À Sanzu anh ấy sao rồi....( nhớ ra Sanzu đã đỡ đạn cho mình )
Kakuchou : à....nó ko sao rồi ....mà em....( chưa kịp nói hết câu liền bị em chặn lại )
Draken : anh đưa em đi gặp anh ta đi nha...( ánh mắt lo lắng nhìn anh )
Kakuchou : nhưng....( hơi phân vân )
" ko thể để em ấy đi tới tổ chức được...." .
Draken : đi mà ...nha...nha...( tha thiết xin anh )
Kakuchou : à ...được được....( đáp ứng em trước rồi tính sau )
Draken : vậy em cảm ơn anh....( mặt hơi bùn )
Kakuchou : Draken em sao vậy? Sao lại làm ra vẻ mặt này rồi....( lo lắng nhìn em )
Draken : à.. ko...ko có gì đâu....anh đừng lo...em ổn...( né tránh ánh mắt của anh )
" em đang suy nghĩ gì vậy Draken..."
Kakuchou : vậy trước tiên mình đi ăn sáng trước rồi anh sẽ đưa em đi gặp thằng Sanzu được ko ...( hỏi ý kiến em )
Draken : được.....( nhẹ giọng đáp ứng anh )
" mình nên làm gì đây......" Draken .
Cứ thế anh và em cùng đi vệ sinh cá nhân rồi đi thẳng xuống nhà bếp .
Trong lúc em đang còn bận dùng bữa sáng thì anh tranh thủ gọi điện cho ai đó .
Kakuchou : đưa Sanzu về biệt thự đi...
.....: nhưng ngài ấy...
Kakuchou : cứ nói là phu nhân muốn gặp...
.....: dạ vâng....
....tút....tút....
Lúc em ăn xong thì củng là lúc Sanzu vừa về tới biệt thự .
Vì vẫn còn yếu nên hắn được hai tên đàn em dìu hai bên . Hơi thở hắn vẫn còn rất cực nhọc vì vết thương gần sát tim .
Em đi ra thấy hắn đã về nên cũng chạy lại đỡ . Hai tên đàn em thấy vậy củng đành buông ra để cho em đỡ hắn .
Hắn vòng tay qua ôm em để cơ thể mình dựa hẳn vào em . Em cũng ko có ý chống cự cứ mặc hắn ôm rồi dựa vào mình .
Đứng đó một hồi em thủ thỉ
Draken : anh....anh ổn chứ .....( liếc mắt nhìn sắc mặt của anh )
Sanzu : ha...ưh....anh ổn....còn em ....em có bị đau chổ nào ko còn có......( thấy ánh mắt của Kakuchou đang ra hiệu với mình nên hắn củng hiểu được liền dùng lại ko nói tiếp )
Draken : hửm...còn có cái gì....? ( khó hiểu )
Sanzu : ha....ko ...ko có gì ...mà Draken à...anh mệt...( vì mệt nên hắn cọ cọ đầu mình vào hỏm cổ em làm nũng )
Draken : anh mệt à ...vậy để tôi dìu anh lên phòng nghỉ ngơi nha .....( thấy hắn nói mệt thì lòng củng hơi lo )
Sanzu :...ha... được......
Kakuchou : để anh phụ em dìu nó lên Draken ( tính chạy đến giúp )
Draken : ko sao đâu Kakuchou...em có thể làm được...( từ chối sự giúp đỡ của anh )
Kakuchou : à ...được ...vậy em cẩn thận đó...( ko biết làm gì hơn nên chỉ đành nghe lời em )
Draken : anh ko cần lo đâu...em khỏe lắm đó nha....( cười tươi nhìn anh rồi dìu Sanzu lên phòng )
.....cứ thế anh cũng chỉ biết cười nhẹ đáp lại em rồi đứng đó nhìn em dìu Sanzu lên phòng cho đến khi bóng em khuất hẳn thì anh củng rời khỏi biệt thự mà đi tới băng để giải quyết công việc....
Trên phòng Sanzu .
Draken : anh ngồi xuống đây trước đi để tôi...( để Sanzu ngồi xuống giường còn mình thì định đi lấy nước cho hắn uống nhưng chưa kịp đi thì bị hắn nắm tay giữ lại )
Sanzu : ha...em...ở lại đây với anh chút đi ..( mệt nhọc nhìn em )
Draken : nhưng tôi chỉ đi lấy....( tính nói gì đó nhưng bị hắn chặn lại )
Sanzu : xin...xin em hãy ở lại với anh chút đi mà....hức...Draken....anh xin em....( lần đầu rơi lệ )
Draken : ah...sao ...sao anh lại khóc rồi...tôi...tôi ở lại đây với anh là được chứ gì ...anh đừng khóc nữa mà....( giật bắn người khi lần đầu thấy hắn khóc nên ngồi xuống cạnh hắn mà buông lời dỗ dành )
Sanzu : anh rất sợ ...hức ...anh sợ lúc đó nếu em mà xảy ra chuyện gì thì anh biết phải làm sao đây....( ồm chầm lấy em thút thít )
Draken : được rồi....bây giờ tôi đã ko sao rồi...chẳng phải lúc đó chính anh là người đã cứu tôi sao ...tôi còn phải cảm ơn anh nữa đó....( xoa nhẹ tóc anh an ủi )
Sanzu : nhưng...em..vì anh mà mới bị thương ..anh xin lỗi em Draken...( ôm chặt em hơn )
Draken : thôi được rồi ....chuyện qua rồi đừng nhắc lại nữa ...bây giờ anh nghe lời tôi nằm xuống ngủ đi nha...( khuyên hắn đi ngủ )
Sanzu : vậy ...vậy em có thể ở lại với anh ko...( ấp úng hỏi em )
Draken : chuyện...này...( hơi do dự )
Sanzu : đi mà ...Draken chỉ một lát thôi...( tha thiết xin em )
Draken : được được tôi sẽ ở lại với anh ...( đáp ứng hắn )
Sanzu : anh cảm ơn em Draken...( vui mừng )
Nói rồi em để hắn nằm xuống còn mình nằm kế bên mặt đối mặt với hắn . Kéo chăn lên đắp cho cả hai em nhìn hắn nói
Draken : được rồi giờ thì anh ngủ đi...( dỗ dành hắn ngủ )
Sanzu : ưm....em thật đẹp Draken ...( nhìn em say xưa )
Draken : được được tôi đẹp...giờ thì mau nhắm mắt lại ngủ đi nào ...( giơ tay xoa nhẹ lên mặt hắn )
Sanzu : ưm....( cọ cọ mặt mình lên tay em rồi từ từ nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ )
Em cứ giữ tư thế đó . Tay em cứ áp lên mặt hắn . Em nhìn hắn cười " nhìn kĩ lại anh ta cũng rất đẹp đấy chứ ...."
Em nhẹ nhàng sờ lên hai vết sẹo nơi khóe môi của hắn " thật đẹp...." .
Đang cười thì em bỗng nhớ ra điều gì đó mặt hơi rũ xuống buồn bã " liệu mình có nên tiếp tục thực hiện nó ko....." .

Ở một nơi khác

South : mau thực hiện đi...
...... : được...
.....tút....tút.....

(TOKYO REVENGERS) ALLDRAKEN ( BONTEN x DRAKEN ): YÊU ? (R18)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ