Chuyến nam tuần của Nam Cung đế tới gần, Bình thành bề ngoài tuy rằng vẫn duy trì dáng vẻ ổn định nhưng bên trong sớm đã dậy sóng, vị trí nhất đẳng thương hội phương Nam chỉ có thể dựa vào một lần thể hiện này.
Nếu như là năm năm trước, Phụng gia độc quyền mảng hương liệu không cần bàn cãi, song thời gian gần đây đột nhiên nổi lên Lĩnh Tâm Kỳ Hương, sinh ý nhanh chóng lớn mạnh, cùng Tuyệt Thế Kỳ Hương dần trở thành địch thủ.
Để chuẩn bị cho chuyến nam tuần thuận lợi, sáng sớm ngày hôm nay Bạc lâu lớn nhất Bình thành bị thương hội bao trọn, xe ngựa các hộ lớn nhỏ kéo dài tới tận cuối phố. Sảnh chính kê trên dưới hai chục bàn, khách nhân áo quần là lượt, đều là những kẻ có tiền.
Phụng Uông đóng cửa cáo bệnh, Phụng phủ đành để trưởng nữ Phụng Kết La một mình xuất mã, theo sau nàng còn có Trương quản gia cùng hai người Phụng Tử Phàm, Phụng Khinh Dương. Theo lý mà nói Phụng Khinh Dương là thứ nữ không hợp quy củ, nhưng lão phu nhân nhất quyết đẩy nàng lên xe ngựa, đại phu nhân cũng chỉ có thể ôm một bụng tức giận quay về phòng.
Đại diện Phụng phủ được an bài chỗ ngồi ở dãy chính, Phụng Kết La dẫn người của mình chào hỏi một vòng, vừa ngồi xuống liền bắt gặp ánh mắt thâm thuý của nam tử đối diện. Người này vận đồ trắng, tay cầm quạt trúc phe phẩy, mày kiếm sắc bén, vừa nhìn đã biết người không dễ chọc. Phụng Kết La lịch sự mỉm cười "Khó thấy ông chủ Dung vui vẻ như hôm nay."
"Dung mỗ được ngồi cùng bàn với đại tiểu thư Phụng phủ, đương nhiên là vui vẻ." Dung Ý Quân phất quạt che miệng cười, không rõ ý tứ gì.
Dung Ý Quân là người ngoại bang, lí lịch sạch sẽ trống trơn, một thân một mình đến Bình thành lập nghiệp lại chỉ tốn thời gian nửa năm đã có thể leo lên vị trí ngồi đối diện Phụng Kết La, khó trách khiến người khác sinh lòng đề phòng.
"Nghe nói tháng trước Phụng tiểu thư nhập cung dự yến lấy lòng không ít quý nhân, Minh phi thậm chí còn tiến cử Phụng gia trước mặt hoàng đế, vị trí hoàng thương lần này xem ra không thể thiếu mặt Phụng gia."
Một lời của Dung Ý Quân đánh trúng tâm sự của những người xung quanh, rõ ràng là muốn nói Phụng phủ vì vị trí hoàng thương không ngại đi cửa sau, nhân cơ hội nhập cung tranh thủ đút lót lấy lòng phi tần.
Phụng Kết La tuổi tác tuy chẳng đáng bao nhiêu, nhưng loại người thừa cơ đâm chọt như Dung Ý Quân đã gặp qua vô số, nàng uống một ngụm trà nhuận giọng, cười nói "Ông chủ Dung quá lời, Kết La nào có tài đức gì, chỉ là may mắn giúp Minh phi chế hương xông an thần dễ ngủ, được người hậu ái mà thôi. Còn về hoàng thương đều phải xem tâm ý hoàng đế, thương nhân như chúng ta cuồng ngôn thảo luận e rằng không thoả đáng."
Dung Ý Quân mặt hơi biến sắc, ông chủ Lý gia buôn vải so với cô con gái ở nhà tối ngày mở miệng móc mỉa lại rất biết cách lựa lời đón ý "Phụng tiểu thư nói chí phải, chúng ta hôm nay ở đây đều vì mục đích chung, dốc sức giúp hoàng đế nam tuần vui vẻ, thuận lời đem về sinh kế cho Bình thành, cũng là danh tiếng cho thương hội phương nam. Ai cũng xứng đáng cả."
Vài người lắc đầu mỉa mai "Thương hội tề tựu Phụng lão gia lại cáo bệnh, sai sử một nha đầu tới khua môi múa mép, quả thật có chút coi thường người khác."
BẠN ĐANG ĐỌC
[12CS - Hoàn] Nguyện Vì Người, Một Đời Trồng Hồng Đậu
Genel KurguPhải mất nghìn vạn năm chờ đợi duyên phận , nhưng yêu một người chỉ cần một ánh mắt... Hồng đậu mọc ở phương nam, bao nhiêu hạt, bấy nhiêu tình. Hồng đậu gieo xuống tương tư, có những mối tình vẹn toàn mĩ mãn, lại có những mối tình cho dù là ngươi t...