#9 [3]

257 16 1
                                    

Thiên sát cô tinh và cửu vĩ hồ yêu (phần 3)












Chuuya chạy như bay lên đỉnh núi, nửa đường còn chạm mặt dân nổi loạn. Họ bây giờ chẳng phân biệt ta hay ngươi, gặp ai liền đánh, máu chảy thiếu điều muốn thành sông ...

Dù trong bất cứ tình huống nào cũng không được đả thương người vô tội. - Chuuya vẫn nhớ rất rõ lời dặn này của Dazai. Cậu cố né tránh hết mức có thể những đòn tấn công của họ và sẽ đánh ngất những ai cố lao về phía cậu. Tuy nhiên họ quá đông và cậu thì chỉ có một mình, bị quây chặt chẽ giữa dòng người tiến không được lùi cũng không xong, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ liền bị xiên cho đau thấu trời xanh.

"Tên nhóc kia, ngươi việc gì phải làm trái ý thiên đế chứ !?"

Cái tên mà thiên đế phái xuống đây mấy tháng trước, gọi cái gì mà Lôi thần hắn đã đuổi theo đến tận đây, trông thấy cả một màn máu me như vậy nhịn không được, cũng không quản chuyện mình nhúng tay như vậy khi trở về có bị phạt hay không bèn tự mình giáng xuống những đòn lôi phạt tạo thành một cái lồng bao quanh Chuuya và bảo vệ cậu khỏi đám dân đã mất hết lý trí đó.

Ôm thân thể đã đầy máu của mình, Chuuya cố hướng về ngôi đền nằm trên đỉnh núi, trong giọng nói cơ hồ toàn là run rẩy "Ta ... Sơn Thần ... là người đã cứu ta một mạng, ta tuyệt đối không thể để người như vậy mà chết được !"

"Ngu ngốc, ngươi đang chống lại thiên đế !"

"Ta con mẹ nó chống lại ông ta thì sao ? Ta chỉ muốn người được sống thôi mà ..."

"Con hồ ly đó sống quá lâu rồi ! Hắn là đang muốn chết đi ! Bấy lâu nay hắn luôn giấu ngươi tự mình đi tìm cách tự sát, luôn muốn cắt bỏ chín cái đuôi phiền phức kia đi ! Ngươi không thể toại nguyện cho hắn sao ?"

Lôi thần lại tiếp tục gào lên "Vì lẽ gì hắn lại tự rước một kẻ xui xẻo như ngươi về ? Hắn muốn cái xui xẻo của ngươi toại nguyện cho cái chết của hắn ! Vì lẽ gì hắn lại nghịch thiên đổi mệnh của hắn cho ngươi ? Vì hắn biết mệnh của hắn tuyệt đối không thể chết và mệnh của ngươi thì sẽ có thể khiến hắn chết bất cứ lúc nào hắn muốn ! Vì lẽ gì một kẻ mạnh như hắn ngày nào lại cũng mang một bộ dạng thương tích đầy mình ? ... Tất cả là vì hắn muốn chết, hắn muốn đi tìm cái kẻ đã bỏ rơi hắn, hắn chẳng muốn sống ở một cái thế giới mà chẳng ai có thể đi cùng hắn nữa !"

"Nakahara Chuuya, con hồ ly đó không chịu nổi cô đơn đâu, ngươi toại nguyện cho hắn đi mà ..."

Giữa cơn hỗn loạn của những tiết gào thét hoà cùng đao kiếm va chạm nhau, kẻ thì gào lên chấp nhận phán quyết sau cùng, kẻ thì đem hết mọi ấm ức của mình trút hết ra, vì cái gì người lại không nói cho ta biết ...

Mãi thật lâu sau, Chuuya chầm chậm nhặt lấy thanh kiếm mà người tự tay trai cho cậu và từ từ đứng dậy, cậu vung lên, chém mạnh vào cái lồng lôi điện mà lôi thần đã giăng ra. Đối với tất cả những gì hắn nói từ nãy đến giờ, cậu đều bỏ hết ngoài tai mà đáp lại lời hắn "Ta không biết quá khứ của người như thế nào, ta bây giờ chỉ muốn người được sống thôi. Thế gian này không có ai có thể đi cùng người nữa, thì ta sẽ ở bên cạnh người, dù là có chết đi chăng nữa !"

[BSD][Soukoku] Những câu chuyện không hẹn ngày hoàn thành.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ