Chương 63: Đại lão bản x Tiểu tài xế.

1.9K 144 1
                                    

Chóp mũi cả hai chạm nhau, hơi thở ấm áp hòa quyện vào nhau, nhìn đôi môi non mềm của Thái Anh, thì Lệ Sa đã muốn hiến dâng phúc lợi lên, điện thoại đặt ở bàn trà chợt vang lên phá hư bầu không khí.

Không phải điện thoại của Lệ Sa, điện thoại của Lệ Sa ở trong túi quần, là điện thoại của Thái Anh đang reo.

Điện thoại reo được một hồi, Thái Anh theo bản năng mở mắt liền thấy Lệ Sa bĩu môi, ấm ức nhìn cô, Thái Anh vỗ nhẹ lưng Lệ Sa:

"Được rồi, để chị nghe điện thoại."

Lệ Sa buồn bã nói:

"Có thể không nhận không?"

"Không thể." Thái Anh ổn định tâm trạng, ngồi dậy, hai tay ôm eo Lệ Sa, đem người kia ôm qua bên cạnh, "Ngồi đây, không được lộn xộn."

Điện thoại lúc này không ngừng reo, lúc này vẫn còn gọi nhất định là có chuyện.

Lệ Sa đầy oán hận nhưng cũng thức thời, cũng không có mạnh mẽ dâng hiến phúc lợi cho đại lão bản nữa.

Mà đem mặt vùi vào cổ Thái Anh, lầm bầm vài tiếng, không buông không bỏ ôm lấy eo nhỏ của Thái Anh.

Thái Anh cũng để Lệ Sa tùy ý bộc phát tính trẻ con, tay trái vỗ nhẹ lưng Lệ Sa tay phải đưa ra lấy điện thoại trên bàn trà liếc nhìn màn hình hiển thị, là khách hàng quan trọng của công ty, nhấn vào trò chuyện.

"Chào Trần tổng."

Nghe Thái Anh đại boss gọi điện thoại, giọng nhẹ nhàng, từ trong miệng phun ra một đống danh từ thương nghiệp, hình như đang nói chuyện với nhau về hạng mục gì đó của công ty.

Vừa rồi phúc lợi còn chưa dâng lên, Lệ Sa còn muốn chờ Thái Anh nói chuyện điện thoại xong tiếp tục, kết quả cái khách hàng giết chết phong tình kia dây dưa Thái Anh, thật sự nói nửa tiếng còn không có ý định dừng lại.

Móc điện thoại trong túi quần ra nhìn thời gian, đã 12 giờ rưỡi, Lệ Sa còn chưa ăn cơm trưa, phúc lợi có thể tặng buổi tối, cơm không thể không ăn.

Huống hồ còn dựa vào Thái Anh đại boss như thế này, công ty nhiều người lui tới, nhìn thấy cô trong phòng tổng tài đi ra, lời đồn bịa đặt bay tới cũng không tiện ứng phó.

Lệ Sa lưu luyến từ trong lòng Thái Anh ngẩng đầu, nhẹ nhàng kéo áo bên hông Thái Anh, Thái Anh cảm nhận được, vừa nói chuyện điện thoại vừa ngước nhìn ai kia.

Nhìn thấy Thái Anh nhìn qua, Lệ Sa cũng không lên tiếng làm phiền Thái Anh đại boss, chớp chớp mắt đầy u oán, ngón tay chỉ chỉ ra cửa trên mặt còn chút ấm ức.

Thái Anh khẽ cười, xoa nhẹ vành tai Lệ Sa, gật đầu ra hiệu.

Ôm tâm tình bực bội ra khỏi phòng.

Lệ Sa quanh co không có chờ thang máy xuống căn tin ăn cơm mà quay lại phòng làm việc của mình, gọi đồ ăn bên ngoài.

Nằm úp sấp trên bàn làm việc, tay đỡ trán, giữa chân mày cau lại, ngón tay lúc này đang thưởng thức cây son, đây là phúc lợi đại lão bản vừa tặng cho Lệ Sa.

Từ khi gặp Thái Anh, quen biết cho tới bây giờ, thời gian hai người bên nhau cũng không nhiều, hai bên động tâm nhưng không phải nhất kiến chung tình, cũng không tính là lâu ngày sinh tình, chính là bất ngờ xảy ra.

Phần tình cảm này tới quá bất ngờ, có vẻ rất mơ màng, nhìn không thấy đoán không ra, cô chẳng biết rốt cuộc trong lòng Thái Anh nghĩ thế nào, đối với cô có phải thật lòng động tâm hay không, hay là hứng thú nhất thời.

Có thể cũng bởi vì nguyên nhân này Thái Anh có chút lo lắng cùng cô mập mờ qua lại chậm chạp do dự không trả lời cô, không đồng ý bên cô.

Trải qua thất bại trong tình yêu, Lệ Sa đối với con đường này cũng không có quá nhiều cảm giác an toàn, cô tin tưởng cô và Thái Anh đều giống nhau không có cảm giác an toàn.

Cho nên bữa tiệc đêm đó Thái Anh mới nói ra câu kia, thích không nhất định bên nhau, đó là lí trí của Thái Anh, không bị tình cảm làm cho đầu óc mụ mị.

Nhưng nói thế nào đi nữa, tay cũng nắm rồi, hôn cũng hôn rồi, cũng cùng nhau ngủ chung rồi, cảm tình rốt cuộc đột nhiên đột biến, dựa theo tiến độ này không bao lâu nữa....

Tiến công chiếm đóng Thái Anh đại boss!

Bắt đầu ngẩng người.

Lệ Sa miên man suy nghĩ, chờ tiến công đóng thành thành công, cô và Thái Anh chính thức bên nhau, thì có thể đạt được ước mơ, cuộc sống điên cuồng rải thức ăn cho chó.

Mặc dù không có tiểu tỷ tỷ ôn nhu thế nhưng có một Phác Thái Anh là đủ rồi, Thái Anh có đủ các thuộc tính của tiểu tỷ tỷ, hoàn mỹ đều tập trung một chỗ.

Nghĩ tới thật sung sướng.

Trong nháy mắt liền tràn đầy khí thế, Lệ Sa trịnh trọng quyết định, tối nay nhất định phải bò lên trên giường nhà Thái Anh đại boss, chiếc giường vừa mềm vừa thơm kia!

5 giờ tiếng chuông tan tầm đúng giờ vang lên.

Lệ Sa vẫn ngồi không nhúc nhích, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm màn hình vi tính, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím, vẫn chìm đắm trong công việc bận rộn, cuối tháng các loại quyết toán, các loại báo cáo thật sự quá bận rộn.

[BHTT - COVER] [LICHAENG] TỔNG TÀI LẠI GỌI TÔI ĐẾN NHÀ CHỊ ẤY!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ