Ngày hôm qua làm trán Lâm Túc u một cục, thật là ác giả ác báo, hôm nay ra đường xui xẻo, suýt chút nữa bị xe đụng, nhưng không phải xe của Lâm Túc.
Là một chiếc xe khác rẽ vào, giống như không nhìn thấy xe muốn đi ra, vừa không thấy được cô ở bên cạnh đi tới, tuy rằng xe vội thắng lại chỉ làm cô sợ chân lảo đảo.
Sau khi Lâm Túc đi rồi, chân phải truyền tới cảm giác đau nhói và càng lúc càng mãnh liệt, chóp mũi Trân Ni toát ra một tầng mồ hôi lạnh, nhích nhích chân phải, vừa định chuyển động mấy vòng xem thử.
Cửa chợt truyền tới giọng nữ nhân gấp gáp.
"Chờ đã, cô kia."
Chân phải nhất thời ngừng lại trong không trung, Trân Ni ngẩng đầu nhìn người từ cửa đi tới, người trẻ tuổi mặc áo khoác trắng lớn, hơi bất ngờ.
Trí Tú bước nhanh tới bên giường, nhìn thấy chân Trân Ni treo trên không trung, mà tư thế có chút buồn cười, khóe môi run run, giơ tay đỡ chân phải của Trân Ni, dịu dàng ân cần nói:
"Mau đặt xuống đi, đừng lộn xộn, cô làm vậy là không đúng."
"Ồ... được, cảm ơn bác sĩ."
Từ trước tới nay Trân Ni đều có hảo cảm với bạch y thiên sứ, huống chi người này còn trẻ tuổi xinh đẹp, ngượng ngùng cười cười với Trí Tú, mượn tay Trí Tú đặt chân phải xuống, thuận lợi đặt chân xuống giường bệnh.
"Không cần khách sáo." Trí Tú cúi người, động tác cẩn thận đặt chân Trân Ni xuống, kiểm tra kỹ lưỡng một phen, xác định tư thế vừa rồi của Trân Ni đối với vết thương không có gì đáng ngại, lúc này mới thẳng người.Lúc cô mới đi ngang qua đây, vô tình nhìn thấy bệnh nhân của phòng bệnh này bị thương ở chân thì thôi đi, lại còn để chân cao như vậy, nên tới nhắc nhở một chút.
Trí Tú làm theo lẽ thường, thuận tay cầm sổ bệnh bên cạnh lên, ánh mắt đầu tiên là nhìn tên, vừa lật vừa hỏi:
"Kim tiểu thư, bác sĩ chữa trị của cô không có dặn cô bình thường nên chú ý điều gì sao?"
"Có." Trân Ni gật đầu.
Nếu có dặn qua, Trí Tú cũng không nói gì thêm, đặt sổ bệnh xuống, nhìn xung quanh, tùy tiện hỏi:
"Kim tiểu thư, chỉ có mình cô?"
Trân Ni nghe vậy, nụ cười nở trên mặt có chút miễn cưỡng, trả lời:"Đúng, bây giờ một mình nhưng bạn tôi chút xíu nữa tới rồi."
Lại nhớ tới Lâm Túc vừa rồi một câu cũng không nói, trực tiếp ném cô rời đi, mặc dù là vì bữa tiệc công ty tối nay đi nữa nhưng ngẫm lại trong lòng vẫn kiềm nén vẻ hoảng sợ.
Trí Tú gật đầu, nghiêm túc căn dặn ai kia:
"Chú ý nghỉ ngơi, nằm yên đừng lộn xộn nữa." hộ lý nói nào dám không nghe, Trân Ni lên tiếng trả lời:
"Được, cảm ơn bác sĩ."
Hai người vừa tùy ý trò chuyện một chút, lúc gần đi bởi vì thói quen nghề nghiệp Trí Tú không khỏi lẩm bẩm căn dặn thêm vài câu, thấy Trân Ni gật đầu trả lời, lắc đầu cười cười, xoay người rời khỏi phòng bệnh.
Buổi chiều ở tòa cao ốc Bằng Huy, Tiêu Tử Ngọc gặp phải La phó tổng công ty XS, vị La phó tổng này có lẽ vì hợp tác của LT và XM, bộ dạng giống như dựa hơi mối quan hệ đó, nhiệt tình mời cô cùng ăn tối.
Tiêu Tử Ngọc suy nghĩ, thì đi thôi, hai đại tập đoàn hợp tác là lẽ tất nhiên.
Sở dĩ LT vẫn luôn không cùng XM hợp tác đó là bởi vì Lâm Túc có điều cố kỵ, thời điểm XM gửi thư mời đầu tiên, Lâm Túc đã xem qua hạng mục của XM, thương nhân trời sinh có khứu giác rất nhạy bén, Lâm Túc tỏ ra rất hứng thú.
Thế nhưng rất nhiều hạng mục của XM lại có quan hệ với công ty XS, mà ở công ty XS có người Lâm Túc vừa muốn gặp lại vừa không thể gặp, không có can đảm gặp.
Nếu như hai tập đoàn hợp tác, các hạng mục chính thức khởi động thì hiển nhiên sẽ gặp lại Diệp Đồng nên Lâm Túc mới từ bỏ cơ hội hợp tác tốt như vậy với XM, vẫn luôn từ chối lời mời của XM.
Thế nhưng mọi thứ đều thay đổi, hay có thể nói đó là duyên phận của người, cho dù đã qua đi rồi gặp lại, nên đối mặt vẫn phải đối mặt, trốn không được, tránh không thoát.
Lâm Túc một lần nữa gặp lại Diệp Đồng, đồng thời cũng chủ động đến XS họp, trong Tử Ngọc rất rõ, cho dù hai năm trôi qua, đếm không biết bao nhiêu ngày đêm, cuối cùng Lâm Túc vẫn không buông xuống được Diệp Đồng.
Không buông xuống được cô trợ lý nhỏ của mình.
Bây giờ Diệp Đồng cũng biết được sự thật năm đó, đêm nay hai người có thể mở lòng tâm sự, tháo gỡ được khúc mắc, một lần nữa bắt đầu, cũng không cần phải cố kỵ điều gì, theo tính cách Lâm Túc, quan hệ hợp tác của LT và XM sẽ nhanh chóng xác định thôi.
Hai năm qua cũng không ít lần Lâm Túc cảnh cáo cô không được tự ý chủ trường đi tìm Diệp Đồng, lại càng không được phép đem chuyện của cô nói cho Diệp Đồng, Tiêu Tử Ngọc nhớ tới mặt lạnh của 'Bá đạo tổng tài', sau lưng có chút hoảng sợ.
Cái tên xấu xa kia, khiến cho cô ra tay.
Được rồi, cô chính là bà mối, không được, 'bá đạo tổng tài' tuyệt đối sẽ dùng lãnh bạo lực tiêu diệt cô.
Gần 8 giờ tối, Tiêu Tử Ngọc gọi một cú điện thoại cho 'bá đạo tổng tài', lúc đầu muốn nhắc nhở 'bá đạo tổng tài' phải đi đến bữa tiệc lúc 8 giờ, hỏi Lâm Túc có đi không, kết quả điện thoại không gọi được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - COVER] [LICHAENG] TỔNG TÀI LẠI GỌI TÔI ĐẾN NHÀ CHỊ ẤY!
FanficTác phẩm: Tổng tài lại gọi tôi đến nhà chị ấy. Tác giả: Ta là Phong Tử. Nhân vật chính: Lạp Lệ Sa nhân viên quèn kiêm bảo mẫu x Phác Thái Anh ngự tỷ tổng tài. Editor: Min (@Mommin96) Ps. Tổng tài ngự tỷ sở thích ăn hiếp tiểu nhân viên, đấu khẩu suố...