Chương 118

145 25 13
                                    

Author: Thiên Lam Tử Vũ

Chương 118:

Doãn Khởi với vẻ mặt cứng đờ kinh ngạc trước từng câu nói của Doãn Kỳ. Chỉ thấy trên dung nhan vì mất máu quá nhiều mà trở nên tái nhợt của em nở một nụ cười dịu dàng vô cùng. Mỗi một lời em cất lên đều dành cho Doãn Khởi sự khẳng định về tương lai của em, về việc em đang làm, cách em hành động thực sự để chấm dứt mọi thứ, để khiến bọn họ không phải bị rơi vào một vòng lặp tuần hoàn chết rồi lại sống.

"Anh à, sắp kết thúc rồi."

Doãn Kỳ với Doãn Khởi không cùng huyết thống, nhưng em hiểu anh, cũng biết em có ý nghĩa như thế nào với anh.

Ngay cả khi Doãn Khởi mất dần lý trí, anh cũng cố sức khiến cho vở kịch của Thạc Trấn được hạ màn.

"Không thể nào, không thể nào, tại sao lại có thể như vậy, làm sao mà đủ được, làm sao có thể..."

Đối lập với giọng nói ôn hoà của Doãn Kỳ là tiếng rít gào lên của Doãn Khởi. Nó lẩm bẩm trong cơn điên loạn khi tầng tầng lớp lớp lửa nóng chạy dọc quanh B thị thành một vòng tròn lớn. Trung tâm của vòng tròn này là tháp đồng hồ đang không ngừng rung lên những tiếng chuông điểm giờ.

Lửa đỏ, quân đoàn, mùi của con người và sự sống.

Phác Chí Mẫn tới rồi.

Quân đoàn của T thị liên kết cùng G thị tràn vào giúp đỡ đám Thạc Trấn đang chật vật với từng phân bào của Doãn Khởi. Bọn họ càn quét, kỷ luật nghiêm chỉnh, hành động thuần thục như đã quen với mọi ngóc ngách lối nhỏ của căn cứ B đang hoang tàn. Tất cả tựa hồ như là đã được sắp xếp từ trước.

Tại Hưởng xoa một bên mặt bị đấm vừa rồi đứng dậy từ trong đống đổ nát đất đá. Hắn gợi lên một điệu cười nhạo, tự hào trước nét diễn vô cùng tuyệt diệu của mình. Để một tang thi hoàng chịu đòn, Doãn Kỳ em phải đền bù thật nhiều cho tôi, cả hai kiếp lận đấy. Hắn vui vẻ thầm nghĩ.

Hạo Thạc cũng cố gắng tạo trên gương mặt liệt lạnh lùng của mình nét tươi cười. Dù cho trong đêm đen, dáng hình dung nhan cười của hắn có vẻ có chút quỷ dị.

Chính Quốc thì thở hắt ra một hơi, nghiêm chỉnh chú ý tới Doãn Kỳ ở tháp đồng hồ. Hắn sẽ không thả lòng vì Doãn Khởi còn chưa chết.

Nam Tuấn dẫm lên cây gậy gia chủ của mình, vượt qua cái gọi là quyền lực hắn nắm giữ thích thú bao lâu nay để cất bước về phía Doãn Kỳ.

Thạc Trấn đã yên lòng khi mọi suy tính của hắn chuẩn xác. Nét mặt hắn thả lòng cùng tiến tới với Nam Tuấn. Tất cả bọn họ sẽ đồng hành trong lời từ biệt cuối cùng mà Doãn Kỳ dành cho Doãn Khởi.

Đúng rồi, ngay từ đầu, từ lúc bắt đầu gần như mọi thứ, một vở diễn kịch đã được sắp xếp dựng nên ngăn chặn một cái kết cục giống như kiếp trước, kết cục mà có thể tạo nên một vòng lặp đau thương.

Sự chật vật bọn họ thể hiện ra, cả việc Tại Hưởng hành động nông nổi giận dữ kích động Doãn Khởi, đều chỉ là cố khiến cho phần con trong người Doãn Khởi xem. Càng điên cuồng, khát máu tàn bạo bao nhiêu, cái phần con ấy sẽ chẳng bao giờ đấu nổi với bảy phần người bọn họ ở đây.

AllGa || Hắc ámNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ