chap 9

1.3K 75 0
                                    

_____Gun_____

   Người mở cửa là Papi, nhìn thấy New anh có vẻ không ngạc nhiên lắm. Chỉ mở cửa ra cho chúng tôi vào.

   "Tay đâu rồi p'Off?" New hỏi

   "Ở trong phòng khách, ngồi thẫn thờ cả một ngày rồi, cơm cũng không ăn" Papi hất cằm vào phòng khách chỗ p'Tay đang ngồi

   Tôi thấy New đứng đấy ngập ngừng không dám bước vào liền kéo cậu ấy vào. Bốn người chúng tôi một lần nữa đối diện nhau. P'Tay ngẩng đầu lên nhìn New xong lại cúi xuống không nói gì. Có lẽ anh đang cảm thấy thất vọng về chuyện hồi sáng lắm, New đến đây rồi cũng chỉ nhìn một cái.

   Không khí xung quanh trở nên thấp hẳn xuống, chả ai chịu mở miệng. Thấy thế tôi liền kéo tay New ngồi xuống ghế đối tiện Tay.

   "Tay" New kẽ gọi "Em có chuyện muốn nói, anh nghe em được không?"

   "Không phải em không muốn nói à?"

   "Tay, em... "

   "Anh không muốn nghe có được không?" câu nói của Tay làm chúng tôi giật mình. Tôi có thể nhìn ra ánh mắt New bị trùng xuống, dần trở nên thất vọng

   Cả ba người chúng tôi đều không nghĩ là Tay sẽ phản ứng như thế. Anh ấy đợi 5 năm chỉ đợi ngày này, không ngờ chỉ vì một chuyện sáng ngày mà lại như thế. Tôi cũng đợi 5 năm để chờ hai người họ về bên nhau. Giờ cục diện thành ra thế này tôi có chút sốt ruột.

   "P'Tay, nghe một chút không được s..."

   "Được rồi Gun, anh ấy không muốn nghe thì bỏ đi" New cắt ngang lời nói của tôi, thở dài một hơi đứng dậy muốn rời đi

   "New" tôi gọi với theo

   Tôi quay qua nhìn p'Tay, anh ấy thậm chí còn không thèm ngẩng mặt lên lấy một cái, tôi thậm chí còn không thể nhìn thấy biểu cảm của anh ấy. Còn New nghe tôi gọi chỉ dừng lại một chút rồi tiếp tục bước đi. Mọi chuyện diễn ra theo hướng mà tôi không mong muốn. Nhưng với tư cách là người đứng giữa biết hết mọi chuyện tôi không muốn hai người họ tiếp tục đau khổ nữa. Trong thời gian qua họ đã đủ đau rồi. Vì vậy tôi nghĩ tôi nên làm cái gì đó.

   "Chuyện trước kia New chia tay anh là do bố của anh bắt cậu ấy làm thế" tôi lớn tiếng nói

   Nếu không nói ra, tôi cũng sẽ rất hối hận, hối hận không khác gì hai người họ. Vì vậy tôi phải nói, dù hai người có làm hoà được hay không tôi vẫn phải nói. Nói ra xong thở dài một hơi, cái nút trong lòng tôi cũng được bỏ xuống.

   Sau câu nói của tôi Papi bị chết đứng tại chỗ vì sốc, New cũng dừng bước quay người lại, p'Tay cũng ngạc nhiên không kém mở to mắt ra nhìn tôi.

   "Em nói cái gì cơ?" p'Tay hỏi lại, có lẽ anh khá bất ngờ với câu nói của tôi 

   Tôi không vội trả lời anh, kéo New quay lại đứng trước mặt p'Tay rồi mới lặp lại "Em nói sự việc trước kia là do ba anh nhúng tay vào"

   New cúi đầu xuống, không muốn đối diện với ánh mắt phức tạp kia của p'Tay. Cậu ấy còn cắn môi mình một cái, có lẽ là để giữ cho mình bình tĩnh. Cũng đúng thôi, đó là đoạn kí ức mà New muốn quên nhất mà.

Về Bên Nhau (TayNew) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ