#12.

353 24 2
                                    

Khác biệt.

Lời tác giả: Tôi đã khóc khi viết shot này.

==========

"Con người khác lạ không phải vì họ là quái vật, là ác ma. Mà họ chính là những thiên sứ với những điều đặc biệt mà chúa đã ban tặng cho họ mà thôi."

.

Dazai bất tử. Làm cách nào cũng không chết. Và người ta cho rằng đứa trẻ này là tà ma nên luôn bắt nhốt đứa trẻ này lại và giết chết nó bằng rất nhiều cách man rợ đẫm máu.

Đứa trẻ ấy rất đau nhưng không có cách nào
chạy thoát, cứ luôn bị như vậy hết năm này đến năm khác, nó kêu gào, nó khóc lóc, nó dập đầu đến rỉ máu cũng không ai tha cho nó, không ai chịu hiểu nó.

Rồi thì nó dần im lặng, nó không gào thét nữa, nó không kêu đau nữa, nó cũng không cúi rạp người xin tha nữa, nó mặc kệ hết thảy, tự mặc định rằng mình là một người đã chết.

Người bất tử là người không thể chết. Kẻ hành hạ nó sớm đã chết hết theo thời gian, chỉ còn lại nó là sống mãi dưới cái vỏ bọc của chàng thiếu niên tuổi đôi mươi.

Rồi thì thiếu niên mấy trăm tuổi ấy đã sống đến tận khi gặp được một chàng trai dị quốc có đôi mắt xanh màu đại dương ngập chìm giữa mái tóc màu nắng buổi chiều tà. Chàng trai ấy gọi là Chuuya.

Chàng trai này rất hay nóng nảy, khó chịu trăm bề nhưng Dazai lại cảm thấy không phải như vậy. Đó chỉ là bề nổi mà người ta thường thấy, chính Dazai đã nhìn thấu được nội tâm của chàng trai này. Buồn bã, yếu đuối, và cô đơn.

Chuuya rất sợ ban đêm vì đó là khoảng thời gian vạn vật đều chìm ngập trong bóng tối - cái thứ khiến cậu hằng đêm đều ngủ không ngon giấc. Con quái vật màu đêm ấy cứ luôn hiện hữu trong mỗi giấc mơ của cậu và vẫn luôn kêu gào giết, giết và giết.

Kìm nén đến một ngày rồi cũng phát điên lên, Chuuya đã suýt không thể khống chế nổi con quái vật cư ngụ trong cơ thể của mình nếu không phải là Dazai đêm đó cũng ngủ không sâu giấc. Và với số thời gian ít ỏi còn lại của đêm đó, chàng thiếu niên trăm tuổi ấy đã ngồi thật ngoan ngoãn lắng nghe câu chuyện của chàng trai dị quốc xinh đẹp.

Hóa ra chàng trai dị quốc này không có kí ức gì về tuổi thơ của chính mình. Những tháng ngày trống rỗng đó, thứ mà cậu biết được chỉ là những chất dung dịch dính nhớp màu xanh lục, những cây kim tiêm cùng những sợi dây nhợ quấn lấy cơ thể mình, và Dazai biết Chuuya chính là một người nhân bản, là sản phẩm được sinh ra và dùng cho một thí nghiệm nào đó. Chàng thiếu niên ấy cũng chợt nhận ra cuộc đời của cậu còn tệ hơn cả mình - nếu thí nghiệm không thành, thì chắc chắn sẽ bị tiêu hủy. Một cuộc đời ngắn ngủi.

Lúc đó Dazai đã chợt thốt lên rằng mình luôn mong muốn một cuộc đời ngắn như vậy, và nó đã khiến Chuuya trong phút chốc lên cao giọng như mắng chàng thiếu niên rằng có bị ngu hay không khi lại muốn bản thân mình chết sớm, sống lâu chút và tận hưởng thế giới này có phải là vui hơn không ?

Dazai nghe xong liên bật cười. Chàng thiếu niên ấy nhìn Chuuya, với đôi mắt nâu trầm không một chút sức sống. Ngay lúc ấy, Chuuya đã nhận ra có gì đó không đúng, mắt của con cá chết cũng không thể nào so được với mắt của tên này đâu. Chẳng lẽ hắn....

[BSD][Soukoku] Những câu chuyện không hẹn ngày hoàn thành.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ