Taehyung bước chân vào phòng khách rộng rãi, sang trọng, lịch sự cúi chào các vị tiền bối trong gia đình rồi thong thả ngồi xuống. Ông nội Kim ngồi ở trung tâm, dù đã lớn tuổi nhưng khí chất trên người vẫn không hề mai một, chính là một alpha nghiêm nghị và đầy quyền lực. Ông đưa mắt nhìn cả nhà đã đông đủ người rồi nhìn qua cháu trai vừa tới của mình rồi từ tốn nói.
"Taehyung à, con chắc cũng đã biết chuyện của tập đoàn Gwangi rồi chứ?"
"Dạ con đã biết."
"Vậy thì hủy hôn ước đi." Cô út của Taehyung ngồi bắt chéo chân trên ghế, nhanh miệng nói. "Con mà kết hôn với thằng nhóc họ Min đó thì sẽ làm mất mặt cả nhà họ Kim."
Chỉ sau câu nói đó, mọi người cũng góp ra góp vào vài câu. Kim Taehyung thừa biết, chính họ là đang lo sợ mình sẽ thua hắn một bước. Taehyung điềm tĩnh lắng nghe lời nói của các bậc cha chú, làm ra dáng mình là đứa cháu ngoan ngoãn. Chú tư của Taehyung hắng giọng chậm rãi lên tiếng. "Anh ba, em nghĩ anh nên xem lại, dù gì cái này cũng là chuyện lớn. Nếu tin tức Taehyung kết hôn với con trai nhà họ Min truyền ra ngoài thì cũng ít nhiều ảnh hưởng tới gia đình mình."
Ông nội Kim ngồi im lặng lắng nghe những đứa con trong nhà mình nói rồi đưa tay đẩy gọng kính, lặng lẽ nhìn Taehyung đang trầm ngâm rồi nói. "Chuyện này Taehyung tự nó biết đường tính toán. Ta chỉ muốn nói một điều, con cháu gắn với gia tộc, làm gì cũng phải nghĩ đến gia đình. Đứa trẻ họ Min đó dù gì cũng là một phần của tập đoàn Gwangi, Kim Taehyung con phải suy nghĩ thật kĩ."
"Dạ ông nội." Taehyung vốn để lời nói của mọi người ngoài tai. Trong lòng hắn biết rõ hắn muốn gì nhất.
Ông nội nhìn đứa cháu của mình một lúc rồi ra hiệu cho mọi người giải tán. Có người trong tâm không cam chịu, đành ôm một bụng tức đi về. Ba mẹ Kim từ nãy đến giờ không nói gì, tới lúc chỉ còn một nhà ba người đi cùng nhau trên bãi cỏ rộng trong khuôn viên nhà lớn, ông Kim liền trầm mặc nói với con trai. "Taehyung, nếu con không muốn thì hủy hôn cũng được, ba sẽ tìm cách gặp chủ tịch Min. Với tình huống như này chắc ông ấy sẽ hiểu được."
"Ba, ba nghĩ chủ tịch Min có phải người như thế không?" Kim Taehyung không đáp lại lời ba mình mà hỏi ngược lại ông. Kim Gun biết con trai mình đang nói về điều gì, ông khe khẽ thở dài, khuôn mặt chất đầy buồn phiền. "Ba chắc chắn ông ấy không phải người như thế. Ba tin tưởng Min Wook." Đó là người bạn, người anh em của ông. Cả hai cùng nhau gắn bó từ lúc đại học đến giờ, trải qua khoảng thời gian chân ướt chân ráo thể hiện bản thân rồi cùng nhau đạt được thành công rực rỡ. Ông tin rằng người bạn của ông không phải là người như vậy và Kim Gun sẵn sàng tìm mọi cách để chuyện này được sáng tỏ.
Kim Taehyung nghe ba nói xong gật gật đầu rồi tạm biệt hai vị phụ huynh, nhanh chóng đi mất.
—-----------------
Yoongi cùng thư ký Baek ngồi trong cục cảnh sát đợi để được gặp mặt ba. Omega tâm trạng không được tốt, bàn tay trắng nõn đầy mồ hôi lạnh. Một phần là lo cho ba của mình, một phần là vì không liên lạc được với anh trai. Một viên cảnh sát trẻ đi tới, gương mặt đôi chút bất mãn nhìn hai người đang ngồi trên ghế dài rồi nói. "Hai người hiện không thể gặp ông ấy được."
BẠN ĐANG ĐỌC
Cam thảo nhà tôi
Fanfiction"Tôi là người giám hộ của em." Kim Taehyung bộ mặt vẫn không có cảm xúc, nhàn nhạt phun ra mấy chữ. "Anh xem em là cái gì? Là con trai anh sao?" Yoongi tức giận giằng tay ra khỏi tay của Taehyung. Kim Taehyung tốt với em như vậy, nghe tin em gặp c...