Chương 16

1.3K 120 27
                                    

Giờ nghỉ trưa.

"Jisung, từ từ đã té tao bây giờ."

Lee Felix ở phía sau hoảng loạn nói với người đi đằng trước, Han Jisung quay lại trừng mắt một cái vẫn cứ tiếp tục túm cổ áo Lee Felix lôi đi lên từng bậc thang.

Cánh cửa tầng thượng vì sự thô bạo của Han Jisung mà suýt nữa sứt cả bản lề. Lúc bấy giờ Han Jisung mới chịu thả Lee Felix ra.

"Giải thích không xong tao ném mày xuống dưới đấy." - Han Jisung dùng ánh mắt sắc lạnh đe dọa.

Hồi sớm chỉ mới kịp hỏi một câu thì chuông reo vào học rồi, cộng thêm mấy tiết liền cậu đột nhiên giở chứng không chịu nói chuyện với nó.

Kiềm nén cơn phẫn nộ suốt mấy tiết, tới giờ nghỉ trưa nó không nói không rằng đi sang chỗ cậu trực tiếp túm lấy cậu lôi đi lên đây luôn.

"Giải thích gì chứ? Tao còn chưa tính sổ mày ngày hôm qua dám bơ tao đó." - Lee Felix xù lông dọa ngược lại.

Hôm qua cậu thề rồi, nhất định phải cắn chết cái đồ mất nết này mới chịu.

Ai bảo dám bơ cậu cả ngày hôm qua, nhấn tin gọi điện không chịu hồi âm cái nào hết. Hại cậu ngủ còn bị gặp ác mộng cho nên sáng nay mới dậy trễ đến thế.

Han Jisung trợn mắt nhìn cái con mèo vừa mới bật lại mình, nó còn chưa kịp há mồm để mắng cậu thì đã thấy cậu bổ nhào tới chỗ nó. Sau đó trực tiếp cằm lấy cánh tay của nó rồi đưa lên miệng.

Phập.

"Aaaa, ĐM MÀY LEE FELIX."

Han Jisung hét lên đầy thảm thiết, nó đau muốn thấy mười ông mặt trời luôn vậy á. Biết tính con mèo này mà không dùng bạo lực thì đảm bảo sẽ không chịu nhả. Han Jisung nổi đóa bộp một cái lên đầu Lee Felix, sau đó lại bóp lấy cái miệng đang gặm cánh tay mình gỡ ra.

"Cái con mèo này chắc tao quăng mày xuống dưới thiệt quá."

Sau khi thả Lee Felix ra nó nâng cánh tay trái mới bị cắn lên xem. Trời ạ, ắn muốn sứt luôn miếng thịt vậy đó.

Mày không phải bạn tao thì ngày này năm sau là ngày giỗ của mày rồi đấy.

"Ai biểu mày dám bơ tao chi. Tự nhiên giận tao mà không cho tao biết gì hết."

Lee Felix vẩu mỏ lên nói, như kiểu rất là ấm ức vì tự nhiên bị giận. Mà giận thì cũng phải báo cho người ta biết trước một tiếng chứ. Để người ta còn chuẩn bị tinh thần các thứ.

Sắc mặt Han Jisung đen đi vài phần, muốn giận cũng phải thông báo cho biết à? Cái logic quần què gì vậy?

"Rồi, lỗi tao! Sau này có giận cũng sẽ nói một tiếng với mày."

"Mày còn muốn lần sau giận tao hả?"

"Không! Xin thề sẽ không giận mày nữa."

"Vậy lí do sao mày giận tao, không nói tao giận ngược ráng chịu."

Han Jisung thở hắt một hơi, hôm qua là nó giận cậu còn bây giờ là cậu chuẩn bị giận nó.

Ngẫm nghĩ một hồi nó trầm tư nói: "Chẳng biết sao, hôm qua tự nhiên mày nói phải lòng thằng nào đấy thì tao thấy không vui."

[DROP] HFS • Mèo con, yêu nhau được không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ