tôi mơ tưởng về một ngày gặp lại người
trong vô vọng.
___lowercase warning.
chiều, chiều rồi, một chiều êm ả trong một buổi cuối thu.
se lạnh.
mặt trời rời đi, dẫn theo những tảng mây trắng xóa khuất bóng sau rặng núi đằng xa. ánh tịch dương đỏ thẫm phủ lên trên bao cành cây khô khốc một gam màu thê lương, với những cành cây chọc thẳng lên cao, xiên thủng bầu trời. cảnh sắc úa tàn ngập trong tiếng kêu vang trời của loài quạ đen trên nền trời u ám màu máu.
lòng người héo tàn, mục rữa và thối nát.
albedo đứng cạnh giường, lặng người run rẩy. nhà lữ hành khẽ dựa người ngoài cửa, đánh mắt về phía chân trời xa, rồi cắn răng, quay người đóng sầm cửa, rảo bước ra ngoài, paimon hôm nay cũng ỉu xìu, dường như chẳng buồn nói.
và albedo ước, lần đầu tiên trong đời, anh cầu xin thời gian hãy dừng lại. anh van nài trong đau đớn, quằn quại cầu xin thế gian đừng đưa người anh thương rời đi mất.
trời đổ.
không tiếng hồi đáp.
không gian tĩnh lặng lạ kỳ, đâu đó quanh tai chỉ còn tiếng thở đều đều và tiếng chăn sột soạt cô độc. albedo mím môi, và anh quỳ thụp xuống, tay đan chặt vào tay người trên giường.
gục ngã.
-này, tình yêu của tôi, đừng buồn vậy chứ.
nàng phù thủy vuốt nhẹ mu bàn tay của nhà giả kim đầy yêu mến, dùng chút hơi thở yếu ớt cuối cùng tạo ra đóa tường vi tím biếc, rồi mân mê nó trên bàn tay của mình. nàng ta chẹp miệng. khúc khích cười.
-chà, nhìn xem.
đóa tường vi dần nở rộ rực rỡ dưới ánh trăng bạc, tỏa sáng trong phút chốc để rồi nhanh chóng tàn lụi thành cát bụi trước ánh mắt của albedo, lisa nhắm mắt, thở hắt.
-chả có gì vĩnh viễn tồn tại, kể cả phép thuật cũng sẽ dần đi tới hồi kết.
nàng ta quay đầu, híp mắt cười
-cậu hiểu mà nhỉ, tình yêu của tôi.
albedo mím môi, nhíu mày, và anh càng siết chặt tay nàng hơn.
-và sinh mệnh của tôi cũng vậy, đã tới lúc nó héo úa và tàn lụi rồi.
đồng tử nhà giả kim mở to, anh cụp mắt, mặc kệ những lọn tóc vàng nhạt đua nhau rủ lên mặt.
-đôi khi, buông bỏ là điều cần thiết để bớt đau khổ.
albedo gục mặt xuống giường, lisa cũng ngồi dậy, khom người xuống hôn lên tóc anh, lại lặng im xoa đầu anh như bao ngày khác, ngâm nga vài lời hát dưới ánh bạc lạnh lẽo của vầng trăng treo lửng lơ giữa trời.
-ngủ ngon nhé, tình yêu của tôi...
tôi đã dành phân nửa đời mình đổi lấy kiến thức, vậy mà giờ tôi lại ước rằng tôi có thể bên người lâu hơn, có thể cùng nhau vùi đầu vào những bài luận văn nghiên cứu rồi khúc khích cười khi ôm lấy nhau trong chăn vào lúc sáng sớm.
BẠN ĐANG ĐỌC
albelisa ; dreaming (v.)
Fanfictioncâu chuyện về nỗi tuyệt vọng khôn nguôi của người con trai mất đi ánh sáng của đời mình. câu chuyện về sự nhớ thương tới mức điên dại, để rồi người con trai ấy vùi đầu vào những thí nghiệm kiếm tìm sự sống của người thương lần nữa. câu chuyện về một...