Ngay lập tức, không cần nghĩ ngợi, Aurora nhanh chóng dùng phép Độn Thổ biến mất khỏi nơi đó trước khi tên ấy lao về em chỉ trong một khoảnh khắc.
"Sao rồi Edward?"
Người đàn ông với vẻ ngoài tầm ba mươi tuổi cầm gậy bóng chày hỏi hắn.
"Không có ai cả thưa cha Carlisle."
Edward nhíu mày, rõ ràng vừa rồi hắn mới ngửi thấy hương thơm ngọt ngào ở đây cơ mà. Thậm chí thứ mật ngọt ấy vẫn còn vươn trên phiến lá ướt đẫm, vậy mà người thì lại mất tích không thấy đâu. Hắn chậc lưỡi khó chịu, quay trở về với gia đình.
"Về thôi, trời sắp tạnh rồi."
Carlisle nói với mọi người. Đại gia đình sáu người Cullen cũng nhanh chóng thu dọn hiện trường và trở về nhà.
▬▬▬▬
Aurora thở dốc sau một trận cuồng loạn do Độn Thổ gây ra.
Cái gã đó...
Em cắn môi, nghĩ về nỗi kinh hoàng suýt nữa diễn ra nếu Aurora thi triển Độn Thổ chậm một chút nữa.
Ánh mắt như muốn xé toạc em làm đôi, hung hăn và dữ tợn tựa thú dữ đang há mồm cắn đứt đầu Aurora. Lá phổi Aurora phập phồng, cuống họng chực chờ cơn nôn mửa, khí oxy không cách nào được đưa vào cơ thể, mặt em tái xanh vì thiếu khí.
Cảm giác bị tính mạng đe dọa tuy em đã quen với nó vì phải rong ruổi suốt thời chiến tránh né Tử Thần Thực Tử, truy lùng Voldemort để báo thù cho anh trai quá cố Cedric Diggory. Nhưng tại nơi em nghĩ là bình yên này, mối nguy hiểm tới mạng sống một lần nữa giáng lâm.
Sắc trời đen kịt bị mây trắng lấp đầy hóa thành màu xanh trong dịu ngọt, hơi đất ướt ẩm sau cơn bão to, mưa còn tồn đọng trên những phiến lá chả cây ngoài nhà. Mùi hương thoang thoảng, trong vắt của gió rừng làm em cảm thấy bình yên.
Đôi mắt đỏ hé mở, Aurora hít thật sâu, tham lam tận hưởng bầu không khí hiếm có được (dù ở Forks thì có thể thưởng thức nó mỗi ngày).
Đúng lúc này, gương hai mặt trong túi trữ vật đột nhiên run lên làm em nhăn mày. Sự hiện diện của gương hai mặt không mấy tốt đẹp gì khi nó chỉ thuộc về giới pháp thuật, chỉ những phù thủy mới biết cách và có khả năng sử dụng nó. Có nghĩa - người đang cố gắng liên lạc với Aurora là phù thủy.
Đè nén sự chán ghét xuống đáy lòng, em chấp nhận kết nối. Gương mặt người đàn ông trung niên tiều tụy xuất hiện trước mắt, gò má ông gầy hóp, đôi mắt nâu vô hồn.
"Chào cha, thưa cha Amos."
Aurora bình đạm mở lời. Dù Amos là cha em, nhưng hầu hết lực chú ý của ông đều dành cho anh Cedric nhiều hơn. Em lớn lên dưới sự cưng chiều, bảo hộ vô điều kiện của anh Cedric và sự quan tâm lúc có lúc không của Amos nên Aurora dựa dẫm rất nhiều vào trưởng nam Diggory.
BẠN ĐANG ĐỌC
【𝐭𝐰𝐢𝐥𝐢𝐠𝐡𝐭】𝓐𝓾𝓻𝓸𝓻𝓪.
Fanfiction❝𝓞𝓷𝓬𝓮 𝓾𝓹𝓸𝓷 𝓪 𝓽𝓲𝓶𝓮.❞ ─────── ▸ Highest rating: no.1 #twilight no.2 #đồngnhân no.1 #angst