-09-
Quá trình dưỡng bệnh của Dazai lúc nào cũng vất vả hơn người bình thường, nếu không nhờ Oda chăm sóc thì cậu cũng không biết khi nào mình mới có thể quay về với công việc.
Hôm nay Oda dẫn cậu đến văn phòng thám tử, đợi Dazai vào trong anh mới yên tâm trở về "Trưa tôi sẽ đến, đừng làm gì quá sức đấy"
- Ừm, Odasaku đi cẩn thận~
Người đảm nhận tất cả công việc của Dazai trong thời gian cậu nghỉ dưỡng bệnh không ai khác là cộng sự Kunikida tội nghiệp.
Dazai có thể thấy sự mệt mỏi của y qua quầng thâm đậm dưới mí mắt, trông Kunikida hiện tại chẳng khác gì một con gấu trúc.
Trong lòng Dazai thật sự cảm thấy áy náy, nhưng cậu không thể ngừng cười được. Kunikida trừng mắt nhìn cậu, y đập tay xuống bàn tức giận túm cổ áo cậu mắng "Nếu không phải tại cậu tùy hứng thì tôi cũng không vất vả như bây giờ !"
- Haha~ xin lỗi nha Kunikida~ nhưng nhìn cậu buồn cười quá !
- Dazai !
Fukuzawa bước vào văn phòng, ông ho khan một tiếng rồi nói "Được rồi, Dazai đã trở lại vậy chúng ta cũng nên tiếp tục kế hoạch"
Kunikida đành buông áo cậu ra, y thở dài, tay đẩy nhẹ cặp kính "Tch, tôi tạm tha cho cậu. Tốt nhất đừng phá hỏng lý tưởng của tôi nữa"
- Biết rồi a~
Ranpo bỏ miếng bánh khoai tây cuối cùng vào miệng, anh tựa lưng ra ghế, chân nhẹ nhàng đung đưa theo nhịp.
- Dazai, Port Mafia có bao nhiêu bí ẩn vậy~
- Hửm ... Cái này tôi cũng không rõ. Chẳng lẽ đến Ranpo-san cũng không tìm hiểu được sao ?
- Không hẳn, nhưng tôi có cảm giác hơi lạ. Chuyện này tôi sẽ bàn bạc với thống đốc sau, còn về gã đàn ông tên ... Fyodor nhỉ ? Hình như nhưng điều kì lạ xảy ra ở Yokohama ít nhiều cũng liên quan đến hắn.
Dazai rơi vào trầm tư, cậu lẩm bẩm "Fyodor ... Fyodor Dostoevsky, tên này cứ giao cho tôi~"
Dazai nằm trên sofa nghe Atsushi thuật lại những thứ xảy ra dạo gần đây, cậu nhắm hờ mắt thở dài rồi bất ngờ bật dậy "Tôi ra ngoài một chút, nếu Kunikida—"
- Cậu muốn đi đâu Dazai ? Công việc của cậu hôm nay là tổng hợp lại thông tin mà Ranpo-san tìm được, không xong thì nhịn bữa trưa !
Dazai bịp tai lại, cậu bĩu môi "Mấy thứ liên quan đến giấy tờ Kunikida làm tốt hơn tôi mà~ nếu chúng ta chia nhau ra làm những việc sở trường thì sẽ nhanh hơn đó~ tôi đi đây~"
- DAZAI ! CẬU ĐỨNG LẠI CHO TÔI !
Dazai mãi mới thoát được ra ngoài, chỉ cần cậu quay lại trước bữa trưa, khi Oda đến đón là được~
- Này, định đi đâu vậy ?
- O ... Odasaku ?
- Biết ngay cậu sẽ chạy trốn mà, vì thế tôi đã đọc sách ở quán cà phê này.
Bắt Dazai quay về văn phòng, cậu bất mãn ngồi vào bàn làm việc của mình với đống giấy tờ ngổn ngang lộn xộn. Dazai thở dài dùng ánh mắt đáng thương nhìn anh, Oda không còn cách nào khác ngoài đáp ứng làm việc cùng cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Odazai | TRAO LẠI CƠ HỘI
FanfictionTác giả ✐ Gin_Ker DO NOT REPOST ! Nội dung: Nghe theo lời trăn trối của người bạn quá cố, Dazai Osamu lặng lẽ rời khỏi con đường ngập mùi máu tanh và thuốc súng. Sau vài năm, Dazai lột bỏ hoàn toàn con người cũ, cậu sống vui vẻ với tư cách là nhân...