Chương 312: Lạc Sư Minh triều phiên ngoại (tứ)

1.2K 48 0
                                    

Âm thanh như quỷ khóc kia trầm thấp khàn đục, nhữu tạp trong gió đêm, như tiếng gió rít nhất khóc cũng khó phân biệt với tiếng gió, những người ngủ say trong nhà dĩ nhiên càng không thể phát hiện.

Trong viện của hộ nhân gian kia vẫn tĩnh mịch như trước , chỉ có âm thanh quái dị người thường khó có thể nhận ra kia quanh quẩn , dường như âm luật chiêu hồn .

Trong khoảng cách này nghe kỳ chốc lát, quay đầu nhìn Lạc Thần bên cạnh, Lạc Thần ý bảo ta đừng động .

Vì vậy ta lại ở tại chỗ đợi một lúc.

Cái bóng vẫn chưa ngừng động tác thổi thứ gì đó, mãi đến cửa phòng ngủ trong viện được đẩy ra, chậm rãi, dường như được đẩy có chút lực bất tòng tâm .

Một đạo thanh ảnh thấp bé lảo đảo từ trong cửa đi ra , đi vào trong sân tuyết đọng , cũng thẳng hướng cửa sau mà đi.

Thân hình này là một hài đồng .

Tiểu hài tử đi lại cứng nhắc , tự khiễn chân mở cửa sau, cái bóng ngoài cửa lúc này mới ngừng thổi thứ kia.

Cái bóng khom lưng, hình như đưa tay sờ soạng trên mặt tiểu hài tử , tiểu hài tử ngây ngốc gật đầu vài cái giống như mắc bệnh tâm thành, ngửa đầu đi lùi về sau, cái bóng lưu loát đưa tay ôm lấy , khép lại cánh cửa sau đó xoay người rời đi.

Nhìn hắn y a thổi như tiếng quỷ khóc, không ngờ là một con quỷ ban đêm đi bắt hài đồng.

Đi chưa được mấy bước , Lạc Thần tiện tay cầm lên một nắm tuyết, đông tuyết thành băng, đột nhiên nhắm vào gáy cái bóng kia ném tới.

Cái bóng bị ném trúng, thân thể nghiêng sang một bên.

Theo thời gian trôi qua thủ pháp tinh xảo , ném trúng chính là huyệt đạo của hắn, theo thời gian trôi qua , cái bóng này sẽ càng không có sức lực cho đến khi ngất đi.

Hiện tại thời gian chưa đến, cái bóng kia dĩ nhiên còn chưa đến mức hôn mê. Xem ra hắn tốt xấu gì cũng là một người được huấn luyện, lập tức ổn định thắt lưng , cảnh giác qua lại quan sát vài lần , ta cùng Lạc Thần liễm khí tức trốn ở chỗ tối , tự nghĩ có lẽ hắn sẽ không phát hiện được.

Mà hắn lần này nhìn lại , ta liền nhìn thấy khuôn mặt của hắn trong bóng đêm chợt đậm chợt nhạt.

Trên mặt hắn đeo mặt nạ quỷ mặt xanh nanh vàng , dáng vẻ giống y như nhóm người lần trước gặp phải trên đường.

Đại để là cảm thấy thân thể bắt đầu khác lạ, cái bóng mặt quỷ kia không biết rốt cuộc là ai từ một nơi bí mật gần đó công kích hắn , để tránh lại phát sinh sự cố , hắn chỉ đành bỏ lại tiểu hài tử kia, vài bước nhảy lên đi trên mái nhà.

Lúc mặt quỷ rời đi , ta cùng Lạc Thần phi thân xuống , chạy đến bên cạnh tiểu hài tử . Kiểm tra , tiểu hài tử chỉ mặt trung y, đã ngất đi, dưới tuyết quang có thể thấy dưới mũi hắn có một chút xanh đen, thân thể cũng bị gió lạnh đông cứng .

Lạc Thần ấn vào huyệt nhân trung của hắn, lại phát chút lực, không bao lâu thì có một con sâu vô cùng nhỏ từ trong mũi xuy một tiếng chui ra.

Dò hư lăng (285-?)Hiện đại thiên [edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ