#22. Tình cảm mãnh liệt

2.7K 35 2
                                    

Lục Hạo Nam nhận ra cô đang dần thả lỏng nên động tác trên tay cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Anh nhìn từ trên cao xuống, ánh mắt dừng trên cổ cô, ngay sau đó là cảnh xuân như ẩn như hiện phía sau cổ áo. Sau khi tắm xong cô chỉ mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, chỉ cần vén nhẹ một cái cũng có thể lộ ra hơn nửa bả vai.

Trình Mẫn cảm thấy chải lâu như vậy chắc cũng mượt rồi. Cô nghiêng người định nói chuyện với anh nào ngờ sau lưng lại vô ý đụng phải nơi nào đó. Anh thật muốn hít sâu một hơi, còn cô phải đờ mất mấy giây mới nhận ra đó là gì.

Cô ngẩng mặt lên nhìn anh, giọng nói khẽ khàng, hơi có vẻ cười trên sự đau khổ của người khác: "Chỉ chải đầu thôi mà anh cũng có phản ứng nữa hả?"

Đã mấy ngay Lục Hạo Nam không gần gũi với cô rồi nên không phản ứng mới là lạ. Lúc đầu anh còn nghĩ để về nhà đã nhưng bây giờ không muốn nữa, sớm một ngày hay trễ một ngày cũng như nhau thôi. Anh bế ngang cô lên nhưng cô lại làm loạn với anh, đôi chân cứ vẫy đạp liên tục, ngoài miệng thì la lớn: "Anh mà còn như thế là tôi hét lên đó."

Quần áo trên người cô rất dễ cởi, chỉ cần động tay vài cái là xong, cuối cùng chỉ còn lại quần lót in hình mèo. Lục Hạo Nam liếc nhìn, chỉ có điều thứ anh để ý tới không phải là khuynh hướng thích mấy thứ đồ ngây thơ của cô mà là vệt nước thấm bên dưới.

Anh cởi quần lót của cô ra dễ như trở bàn tay, ngón tay cứ lưu luyến ở khe hở đang mở ra kia. Giữa đùi cô ướt đẫm, những giọt nước trong suốt vẫn còn chảy ra từ cửa hang nhỏ kia.

Nhưng Trình Mẫn vẫn không thuận theo mà còn nói: "Anh chậm chút đi, tôi vẫn còn là xử nữ đó."

Anh đã sớm miễn dịch với mấy câu nói không đứng đắn của cô rồi. Bàn tay anh nựng má cô giống như đang chơi với mèo, sau đó dụ dỗ: "Giữ lại chút sức đi để lát còn kêu nữa."

Dường như Trình Mẫn rất kinh ngạc, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn anh. Hồi lâu sau, cô nhướn mày, phách lối hừ: "Tôi chỉ lo anh không được thôi."

Vừa dứt lời, cô đã hét to một ếng, sau một trận choáng váng, cô giơ tay cấu cánh tay anh. Chẳng nói chẳng rằng đã đi thẳng vào, ai chịu nổi hả?

Tuy cô cấu rất đau nhưng anh lại không thèm để ý, dù gì lát nữa cô cũng buông thả thôi. Lần nào bước xuống khỏi người cô, mười lần thì có tám lần anh phát hiện mấy vết cào cấu trên người mình. Có thể nói đôi tay kia của Vạn Cổ Thần Đế cô không bao giờ dừng được.

Anh vừa động hông làm cô vừa nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng. Tuy hai má cô đỏ gay, đầu óc chìm chìm nổi nổi trong đám mây mù, suýt chút nữa đã không nhớ nổi bây giờ là năm nào nhưng vẫn bị anh nhìn tới phát hoảng.

"Làm..." Lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị khoái cảm ùa đến như dời non lấp biển làm cô đờ đẫn mất mấy chục giây. Cô khẽ cắn môi, cô chỉ muốn hỏi anh đang làm gì chứ đâu có bảo anh cố lên đâu.

Trình Mẫn cố sức hỏi ếp câu dở dang ban nãy: "Anh nhìn chằm chằm tôi làm gì thế?"

Giữa lúc những ếng thở dốc lẫn rên rỉ sung sướng cứ vang lên không ngừng thì để nói xong một câu cũng khiến cô tốn không ít sức.

[H văn] Hãy Đến Hôn EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ