🌸🦁🐰🌸
Thời Ảnh có một thói quen, thích nghỉ ngơi trên cây. Đình viện của y rất hẻo lánh, hiếm khi có người đến, cho dù có việc gấp, cũng phải qua hết cửa này đến cửa khác, mà thông thường Thời Ảnh đều có thể nhận thấy lúc người ngoài tiến vào cánh cửa thứ hai.
Cây này rất cao, cành lá sum xuê, một mảnh mát lạnh dưới mặt trời chói chang, Thời Ảnh rất thích bầu không khí yên tĩnh như vậy, chỉ chốc lát sau liền chìm vào giấc ngủ.
Y bị người đánh thức.
Nói cụ thể một chút, y là bị người liếm tỉnh. Lưỡi mềm kia liều mạng hôn lên, mài môi y, gõ lên răng y, sau khi gõ mở liền bắt lấy lưỡi y. Đường đường là thần quan, ban ngày ban mặt, ở trên địa bàn của y lại bị một người khác xâm phạm như vậy. Thời Ảnh muốn tránh thoát, thế nhưng dường như người ấy lại cậy mạnh, hơn nữa ở nơi cành lá này thi triển không tiện, y lại bị hôn ngất, từ giãy giụa đến buông lỏng cũng chỉ trong giây lát, cuối cùng chỉ có thể mềm nhũn dựa vào trong lòng người nọ, tùy hắn hôn môi.
Đang lúc y dự định vận lực công kích đối phương, một mùi cỏ cây thanh đạm trong hơi thở nhộn nhạo lên. Mùi hương kia xuyên tới xuyên lui trong hô hấp quấn quít của hai người, lặng lẽ xâm nhập lục phủ ngũ tạng khắp người, khiến cả người y tê dại.
Là Tạ Doãn. Tin hương hơi thở này y không nhận sai. Sau khi nhận được tín hiệu này, tay giãy giụa cứ thả lỏng như vậy, mềm như bông, chỉ kéo tay áo người kia, bị ép hôn sâu hơn.
Tạ Doãn kỹ xảo cực tốt, đầu lưỡi tỉ mỉ càn quét trong khoang miệng, không ngừng liếm mút nước bọt trong miệng y. Lúc y ý loạn tình mê hết sức, đai lưng trên người đã bị kéo ra.
Thời Ảnh mới vừa thở gấp một hơi, đang muốn mở mắt nhìn về phía người đến, người nọ đã cúi xuống cổ áo của y, chỗ đó bị kéo ra một chút, ngực trắng nõn bị người cọ đỏ lên, hợp với xương quai xanh và cổ ửng đỏ một mảnh.
"Tạ Doãn ngươi......" Thời Ảnh không kịp mở miệng răn dạy, người nọ đã hôn lên ngực y, đầu lưỡi linh hoạt liếm núm vú xinh xắn của y. Y bị liếm mút đến mức da đầu tê dại, hai núm vú bị hút nhanh chóng sưng lên, lúc nhả ra phía trên đã vương một lớp ánh nước, có vẻ dâm mỹ không chịu nổi.
Thời Ảnh cảm thấy thẹn tột cùng, tại đây ban ngày ban mặt, y bị đồ đệ của mình dâm loạn như vậy, mà che đậy hình ảnh hoang đường này chỉ có cành lá rậm rạp trước mắt này. Mặc dù như vậy, nhưng nếu có người đi ngang qua, tò mò liếc mắt nhìn lên một cái, vậy y có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch."
Sư tôn vừa nhìn thấy là ta liền không giãy giụa nữa, có phải thích được ta liếm không?" Tạ Doãn nhướng mắt nhìn y, đôi mắt đẹp đa tình kia, sóng mắt lưu động, hắn giảo hoạt cười cười, "Ta đây phải đến hầu hạ sư tôn thật tốt." Hắn cúi đầu, môi hút núm vú kia càng sâu, răng nanh dùng khéo léo, hoặc nhẹ hoặc nặng gặm cắn núm vú nhô lên kia.
Ở phương diện này, Thời Ảnh vốn không phải là đối thủ của hắn, y bị cắn đến mức cả người thoải mái, cảm giác thẹn ban ngày tuyên dâm khiến y không chịu mở miệng rên rỉ, vì thế y chịu đựng vất vả, cắn môi dưới trắng bệch vẫn không ngăn được tiếng ngâm kêu trút xuống kia, thấp thấp, mềm mại, tiếng kêu như lông chim cào lòng người ngứa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Quân Nhất Tiêu] Series H Cổ Trang
FanficNhư tiêu đề, link này tập hợp tất cả các đoản văn H cổ trang mà mình edit. Vui lòng không reup ở bất cứ đâu, cảm ơn! Chủ nhà chỉ ship only Bác Quân Nhất Tiêu, chỉ edit các truyện về Bác Quân Nhất Tiêu, vui lòng không lật thuyền, không ship ngược, kh...