"Mắc mệt ghê á chớ ! Tự nhiên giờ này sai nhỏ đi mua gụ ! Trời nắng chang chang muốn người bị đen như cục than luôn hay gì ?"
Thái Anh vừa đi trên đường vừa lảm nhãm trong miệng giận hờn tía, mặt mài bí xị đầu đội cái nón lá, tay thì cầm cái bình rượu rỗng.
Ừa thì biết đó, nắng ở nhà quê nó gắc gấp mấy lần thành phố. Về quê giải nắng dầm sương chừng vài ba ngày là đảm bảo da bạn sẽ trắng như than chưa nhúm.
"Thái Anh đi đâu đó ?" Trí Mẫn.
Sau lưng cô chợt vang lên tiếng nói, nghe thoáng qua Thái Anh có chút ngượng ngùng. Không cần quay lại cô cũng biết là ai rồi, thương người ta tới mức ghi nhớ từng cái thuộc về người ta, ngay cả giọng nói.
"Ủa anh Mẫn ?"
Đang bực bội như thế nào đi chăng nữa nhưng thấy Trí Mẫn là Thái Anh tươi tĩnh lên liền, thì người ta có câu 'Mê trai đầu thai mới hết' mà.
"Em đi đâu đó ?"
"Dạ em xuống quán mua rượu cho tía" Thái Anh đưa cái chai rỗng lên lắc lắc.
"Bác Phác cũng biết hành quá ha, trưa nắng chang chang sai nhỏ đi mua rượu" Trí Mẫn cười trêu.
"Em quen rồi"
"Anh cũng đang đi xuống quán mua đồ cho má nè"
"Ủa vậy hả"
"Sẳng tiện đường hai đứa mình đi chung ha"
"Dạ được chứ" Thái Anh vừa nghe thì gật đầu lia lịa, khoái lắm à nha.
Sao cái cụm từ "hai đứa mình" nghe nó gần gủi quá vậy, Trí Mẫn xưa nay hoạt bát dễ gần, ăn nói cũng dễ lấy lòng người, trái tim cô như muốn tan ra luôn đây nè.
Mặt mài Thái Anh bỗng chốc đỏ lên, dẫu là biết đó là cái tính cách của cậu thôi, nhưng sao nghe qua cô vẫn ngượng ngùng, phải chi trong tim cậu cũng có cô thì hay biết mấy.
Mà không biết tim cậu đã có ai chưa, cô thương cậu lâu như vậy nhưng không nói chắc cậu không biết rồi. Có nên rớt giá một phen không nhỉ, nhưng nghĩ lại, con gái có giá lắm à, huống chi là xinh đẹp như Thái Anh đây, không thể rớt giá dễ dàng như vậy được.
______________
Sau một đỗi lâu ngồi cạy cái lớp khét nhẹt thì cũng xong, Lệ Sa ngồi đợi Thái Anh thêm một chút nữa, bên cạnh còn có cái dáng nhân to cao của ai kia.
"Sao anh chưa chịu về đi ?" Lệ Sa.
Nãy giờ thấy Jungkook cứ lầm lầm lì lì ngồi đó không chịu về cô khó chịu ra mặt, đã đi rình bị người ta phát hiện rồi lại không biết nhục mà còn trơ trơ ngồi đó là sao.
Jungkook nghe qua dĩ nhiên là không hiểu gì rồi, anh chỉ lắc đầu ám hiệu mình không hiểu, thế mà cô lại hiểu sai ý anh.
"Cái gì ? Lắc đầu là không chịu về đó hả ? Nè có tin là tui la lên cho cả làng cả xóm biết có người trưa trời trưa trật đi rình tui không hả ?" Lệ Sa.
Lệ Sa làm bộ hùng hồ nhá tay nhá chân làm anh hú hồn hú vía, ôi cô gái này thật thùy mị nết na. Anh nhớ lúc chạm mặt nhau lần đầu cô xinh lắm, dễ thương lắm, nhưng giờ sao nguội vậy chèn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kooksa]_Phải Lòng
RomanceChuyện gì sẽ sảy ra nếu chàng trai ngoại quốc Jeon Jungkook đã lỡ phải lòng cô gái đất Việt Lạp Lệ Sa... "사랑해" (Tôi yêu em) "Hả ? Anh nói gì vậy ? Tui hỏng hiểu ?" ________________________________________ Couple chính: Kooksa Couple phụ: Mẫn Anh