."Izana, đến rồi"
Tôi nhíu mày dụi nhẹ đôi mắt đang nhắm chặt của mình, tôi đã ngủ quên sao? Ngủ quên trong khoản thời gian ngắn thế luôn ấy hả, nhìn sang ông chú tên Manjirou kia tôi bất giác giật mình vì gương mặt không mấy vui vẻ của chú, mặc dù tuy đã nói là quen với gương mặt lạnh lẽo đó nhưng không phải lúc nào tôi cũng bình tĩnh được, trái tim tôi nhỏ lắm, rất dễ bị hù dọa nha
Tôi bước xuống xe trước và đợi hắn ở đại sảnh, dù sao thì đây cũng là công ty của hắn và gã nên tôi không thể làm loạn được, chờ mãi hắn mới đến đưa tôi đi, còn chờ nữa tôi liền bị những ánh mắt của đám nhân viên này xuyên thủng người mất, mỹ nam có chút sợ hãi nha
Vừa đến phòng riêng dành cho các lãnh đạo tôi liền khựng lại bởi bầu không khí ở nơi này, cho xin đi được không, đừng nhìn tôi như thế tôi sợ đấy, chưa thấy trai đẹp bao giờ hay gì, còn nhìn nữa móc mắt các người đấy' tôi thật sự rất muốn nói câu này với bọn họ đó, nhưng tôi lại không đủ lớn gan để chửi họ đâu, nhỡ làm mất mặt hắn hay gã tôi lại ăn đòn no mất, ăn roi không ngon đâu, đau lắm
"Còn đứng đấy?"
Tôi giật mình vội chạy đến bên cạnh gã, chú Kakucho biết tôi đang nghĩ gì mà, gã tuy ít mở mồm nhưng lại rất hiểu tôi đấy, cả gã và hắn ai cũng rất cưng chiều tôi, nhưng tôi lại không thích cái tính kiểm soát của hai người họ, đáng ghét kinh khủng, không vì hai người là chú của tôi ấy tôi sẽ bâm bâm bâm×4 các người ra rồi vứt cho mèo ăn, nói cho oai vậy thôi chứ tôi biết nói thì dễ thực hành mới khó, tôi bâm được đã bâm từ lâu rồi đâu cần đợi đến giờ mới đòi bâm họ ra cho mèo gặm?
Càng nói càng muốn khóc quá, tôi định ngồi xa hai người họ một chút liền bị họ kéo vào kẹo chặt ở giữa, trái hay phải gì cũng là hai ông chú này của tôi, tự nhiên lạnh sống lưng quá ạ...eo ơi tôi đói quá, ngồi nghe mấy người họ nói chuyện tôi cảm thấy thật buồn ngủ, cầm ly nước trên tay, tôi quyết định uống vài ngụm nước để chống đói nhưng đột nhiên tôi lại nấc lên vài tiếng khiến cho tất cả những người trong căn phòng này đều đồng loạt quay lại nhìn tôi
'Nhìn lồn gì' tôi suy nghĩ thôi chứ không dám nói ra, ngại quá hóa giận tôi liền luồn tay ra sau ghế véo mạnh vào eo của gã, chú ta giật mình đập mạnh xuống bàn một cái thật lớn khiến tất cả ai tập trung vào việc náy, tôi có chút buồn cười nhìn gã một lúc lại quay sang bắt gặp ánh mắt không hài lòng của hắn liền lập tức im lặng trong sợ hãi
"Không khí ngộp quá cháu chỉ muốn đùa chút thôi mà, chú đừng nhìn cháu thế cháu sợ"
Chú ta không trả lời tôi, chỉ nhẹ đặt tay lên mái đầu trắng bạch kim được chải gọn gàng của tôi mà xoa loạn, ây! Rối tóc cháu cả rồi ông chú này, tôi chỉnh chỉnh lại tóc của mình rồi tiếp tục gật gù khi nghe họ đàm phán với nhau, chú ơi cháu buồn ngủ lắm rồi, đói nữa đó chú mau họp nhanh đi được không vậy, đợi mãi cuối cùng mấy nhân vật chính cũng chịu đến rồi
BẠN ĐANG ĐỌC
Trừng Phạt Baby [Kakucho×Izana×Manjirou] (Drop)
Fanfictionkhông nói nhiều, ai ở giữa người đó bott , fanfic, ooc -Please don't reupload my fanfic -Please don't copy my fanfic onto your fanfic