Yêu và thích

1K 119 1
                                    

[Sau khi tôi bị bệnh nan y, cả thế giới lại bắt đầu yêu tôi]

4.Yêu và thích

Vào ban đêm, Lưu Vũ luôn bị đánh thức bởi những đợt co thắt đầy đau đớn.

Cậu cố nuốt một nắm thuốc giảm đau và cổ họng cậu như bị chướng nghẹt.

Lưu Vũ ngủ có chút nông, khi tỉnh lại thì sẽ không ngủ tiếp được nữa.

Cậu ngắm nhìn ánh trăng trên cao, ánh sáng có chút chói mắt, bất giác làm cậu nheo mắt một cái.

Bá Viễn đã gửi đến cho cậu một tài liệu.

"Sang năm sau, em có thể làm giúp anh một việc không? Hãy múa cho anh một điệu. Anh nghe thấy bài hát này, nghĩ rằng nó phù hợp với em."

Lưu Vũ không trả lời ngay lập tức mà mở tập tin.

Một đoạn tiếng piano êm dịu vang lên, Lưu Vũ cảm thấy lòng mình yên lặng.

Đột nhiên, âm nhạc trở nên nhanh chóng và sống động, Lưu Vũ không thể phân biệt được đây là loại tiếng trống nào, nó rất rõ ràng và gọn gàng.

Cuối cùng, bản nhạc kết thúc đột ngột, chỉ để lại dư vị âm nhạc của một thể loại nào đó, có thể là tiếng đàn hạc.

Cậu đã nghe nhạc và bật tính năng phát lại vòng lặp.

Cậu đi chân trần trên nền phòng và nhẹ nhàng nhún nhảy theo điệu nhạc.

Ánh trăng từ ban công chiếu vào sáng ngời.

Lưu Vũ xoay người, đưa tay lên và chuyển động uyển chuyển đầy đẹp đẽ.

Dưới ánh trăng trong vắt như dòng nước, Lưu Vũ như được đắm chìm trong dòng sông ánh sáng.

Như hoa trong gương, trăng trong nước.

Những động tác múa thanh tao không dễ nắm bắt. Như thể trong một giây tiếp theo, tiên tử sẽ bay về cung đình và không bao giờ hạ xuống nhân gian.
Khi kết thúc điệu nhảy, Lưu Vũ nằm xuống sàn và nhẹ nhàng hôn lên sàn nhà được chiếu sáng.

Bất cứ khi nào em nhảy múa, nơi đó đều là sân khấu của Lưu Vũ.

Lưu Vũ, luôn yêu sân khấu của chính mình, cậu luôn sẵn sàng hy sinh tất cả mọi thứ của bản thân cho sân khấu.

Lưu Vũ đứng dậy và suy ngẫm về bản nhạc hết lần này đến lần khác, luôn cảm thấy thiếu một thứ gì đó.

Cậu đã không múa trong một thời gian dài, dường như cả cơ thể cảm thấy rất mệt mỏi.

Lưu Vũ ngồi trên thảm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng chìm vào giấc ngủ say.

Khi tỉnh dậy lần nữa, mặt trời đã lên cao.

Cậu đưa tay lên che nắng, lại mở máy.

"Được rồi, em cũng thích bài hát này."

Ngay sau khi tin nhắn được gửi đi, cuộc gọi của Bá Viễn đã đến.

“Lưu Vũ, thật tuyệt khi em sẵn lòng giúp đỡ.” Giọng nói của Bá Viễn có vẻ rất phấn khích.

"Là một người chỉ tin vào con mắt của chính mình, anh tin em sẽ làm tốt. Vì vậy chúng ta đừng nghĩ về quá khứ. Lần này, hãy tạo ra một sản phẩm thật tốt."

[AllxLiuyu] [Edit] Sau khi tôi bị bệnh nan y, cả thế giới lại bắt đầu yêu tôi. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ