Chương 23

2K 134 14
                                    

Khuất Kinh lái xe rất vững vàng, giống như con người hắn có một loại khí chất khiến người ta an tâm.

Có lẽ hắn là ông chủ gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng nên được rèn luyện hằng ngày đi?

Du Chiêu nghĩ: Khuất Kinh tự mình gây dựng sự nghiệp, bản thân hắn lúc mới bắt đầu nhất định là không có gì. Mị lực của ông chủ giống như sợi dây thừng, thu phục lòng người.

Du Chiêu mơ mơ màng màng nghĩ, bỗng nhiên hỏi Khuất Kinh: "Khi đó tại sao anh lại muốn tự làm ông chủ?"

Khuất Kinh có chút kinh ngạc, nghe Du Chiêu nói thế liền vui vẻ: "Alpha đều muốn làm ông chủ."

"À..."

"Đây là thứ có sẵn trong gen." Khuất Kinh đáp.

Du Chiêu liền không nói nữa.

Khuất Kinh từ gương chiếu hậu dò xét một chút sắc mặt Du Chiêu, nói: "Em không phục?"

Du Chiêu trề miệng một cái nhưng không nói ra lời trong lòng. Cậu vẫn còn nhớ đối phương là khách hàng của mình, lúc nói chuyện tất nhiên phải giữ thể diện. Trong đầu Du Chiêu xoay vòng vòng, mở miệng lại nói: "Không, anh nói rất có đạo lý."

Khuất Kinh lắc đầu một cái, nói: "Vợ, em nói thật đi."

Du Chiêu nghe được tiếng "vợ", trong lòng bỗng dưng nhảy một cái.

Khuất Kinh tự nhiên điều khiển vô lăng, trong lòng thầm suy đoán tâm tư của Du Chiêu, hồi lâu mới nói: "Có phải em cảm thấy tôi bàn luận sự khác biệt giữa A và O là đang xem thường em không?"

Trong lòng Du Chiêu nhảy một cái, vội vã phủ nhận: "Tôi không có ý này."

Khuất Kinh nói: "Alpha có lợi thế trời sinh là thật. Nhưng không phải tất cả alpha đều trở thành ông chủ. Omega cũng như vậy, có thể là công nhân, cũng có thể là ông chủ... Mà em thuộc về trường hợp sau... Nếu em muốn làm ông chủ, tôi nhất định sẽ ủng hộ em."

Du Chiêu nghe vậy, vạn phần kinh ngạc.

Khuất Kinh thấy Du Chiêu có vẻ khiếp sợ cũng cảm thấy sợ theo: "Tôi nói sai cái gì sao?"

Khuất Kinh cảm thấy chính mình biểu hiện rất tốt, vợ nghe thấy nhất định sẽ vui vẻ.

Du Chiêu ngẩn người, nói: "Anh cưới omega, chẳng lẽ không muốn gã ở nhà sinh con sao?"

"Em nghiêm túc? Ai lại sinh con ở nhà? Sinh con không phải là nên tới bệnh viện sao?"

"..."

Du Chiêu phát hiện cậu và Khuất Kinh thật giống như đang thảo luận hai việc khác nhau.

Khuất Kinh suy nghĩ một chút cũng phát hiện ra vấn đề, liền đỗ xe ven đường, một tay nâng cằm tựa như đang suy nghĩ.

Qua nửa ngày Khuất Kinh quay đầu nhìn Du Chiêu, có chút không thể tin nói: "Em là... Muốn ở nhà làm tròn trách nhiệm của vợ?"

Du Chiêu nói: "Tôi cũng có thể xếp việc này vào phạm vi cân nhắc."

"Em đang suy nghĩ?" Khuất Kinh tương đối bất ngờ. Hắn cho rằng Du Chiêu là người tham vọng với sự nghiệp, căn bản không nghĩ tới cậu sẽ suy xét việc ở nhà quán xuyến gia đình.

Du Chiêu lại nói: "Đương nhiên cũng không phải tôi nhất định muốn làm như thế. Chỉ là, nếu anh yêu cầu tôi toàn tâm toàn ý lo cho gia đình, xây dựng quan hệ với họ hàng tôi cũng không ý kiến. Bởi vì công việc của alpha không dễ, cần vợ quản lý việc nhà và giao thiệp họ hàng. Đây là yêu cầu rất hợp lý."

Làm "phu nhân xã giao" cũng là một công việc rất bình thường. Xã giao có thể tăng thêm tài sản, quan hệ làm ăn. Không ít omega sau khi kết hôn sẽ dành toàn thời gian chăm sóc gia đình, cũng giúp chồng quản lý mạng lưới quan hệ. Đoạn Khách Nghi cũng là một vị phu nhân toàn năng, hơn nữa làm không tệ.

Du Chiêu cho rằng, ở phương diện này Khuất Kinh rất có thể mong muốn như vậy. Mà không, cậu cho rằng alpha trẻ tuổi giàu có như Khuất Kinh sẽ không gấp gáp kết hôn như vậy.

Khuất Kinh lần thứ hai xác nhận, nghiêm túc nói: "Ý của em là, nếu như tôi cần một phu nhân xã giao, em sẽ từ chức ở Du thị, ở nhà làm một phu nhân đúng nghĩa?"

"Đúng vậy." Du Chiêu chém đinh chặt sắt mà trả lời.

Khuất Kinh hít vào một hơi: Hoa mân côi của tôi! Thật sự rất yêu tôi!

Khuất Kinh quả thực cảm động muốn khóc.

"Ừm, hoa mân côi của tôi..." Ngữ khí Khuất Kinh giống như nam chính trong vở kịch tình cảm của Shakespeare, "Em làm sao lại tốt như thế..."

Du Chiêu nhíu mày, nghi hoặc nhìn Khuất Kinh.

Trong lòng Khuất Kinh xác định, sau khi cảm động xong liền dùng vẻ mặt ôn hòa nói: "Tôi có thể nói với em rằng tôi không cần em phải hi sinh sự nghiệp của mình."

Nửa ngày Du Chiêu mới thở dài: "Nhưng tôi ở Du thị cũng không có ý nghĩa gì."

Khuất Kinh nở nụ cười, nói: "Em muốn tới Kinh Môn sao?"

Du Chiêu ngẩn người: "Tôi tới đó làm gì?"

Du Chiêu chưa từng thấy một ông chủ nào lại để vợ mình tới công ty, còn nắm chức cao.

"Đúng, trước mắt cũng chưa có vị trí thích hợp." Cơ cấu công ty Khuất Kinh đã hoàn chỉnh, trong lúc nhất thời muốn tìm một vị trí thích hợp cho Du Chiêu cũng không dễ dàng. Dù sao hắn cũng không thể tùy tiện đưa một vị trí có cũng được không có cũng chẳng sao cho Du Chiêu làm bình hoa. Hắn không muốn lãng phí tài hoa của Du Chiêu.

Câu "Trước mắt chưa có vị trí thích hợp" của Khuất Kinh được Du Chiêu tự động hiểu thành lời khách sáo. Cậu cũng khách sáo cười cười, nói: "Cảm ơn giám đốc Khuất, thật ra cũng không cần thiết. Tôi ở Du thị cũng rất tốt."

Khuất Kinh nói: "Gọi chồng."

"Cảm ơn chồng." Du Chiêu khách sáo nói.

[DM][ABO] Đặc Nồng Tin Tức Tố - Mộc Tam QuanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ