Giống như mọi lần, gã vẫn dậy sớm. Em xỏ dép, tự làm vệ sinh cá nhân rồi chạy tìm gã. Đói quá.
- Kiyon làm gì ấy!?
Em chạy ra sân nhảy lên lưng gã cọ má vào tóc gã miệng cười phớ lớ. Kiyoomi đang bận tỉa cành hồng mẫm mạp dưới nắng vàng đầu ngày.
- Kiyon như sứ giả bình minh ấy! Đẹp trai cực.
Gã chẳng nói gì, chỉ lẳng lặng cất dụng cụ, quay gót trở vào nhà. Em lon ton theo phía sau. Kiyon nướng bánh từ sáng sớm đem ra phục vụ em. Ngon ứa nước miếng.
- Ngồi xuống ăn với ta đi.
- Không, cảm ơn.
Kiyoomi cúi đầu trước em. Đâu cần làm thế, gã không còn là quản gia nhà em nữa. Em cũng ghét những nguyên tắc cứng nhắc do gã tự tạo ra. Nó khiến khoảng cách giữa em và gã đã xa ngày càng xa hơn.
Em cứ vùng vằng kéo tay buộc Kiyon ngồi xuống. Gã nhướng mày khó hiểu đành làm theo.
- Mai ta sẽ dậy sớm giúp Kiyon việc nhà.
Gã bỏ ly trà xuống nhìn em với ánh mắt nghiêm túc đến đáng sợ. Bỗng nhiên em dừng ăn, Kiyoomi bây giờ lạ lắm.
- Cô chủ phải về nhà. Đây không phải nơi dành cho cô.
Gã nhìn em với ánh mắt lạnh lùng đầy nghiêm trọng. Em đặt đôi tay nhỏ lên cánh tay cứng rắn trải qua bao cuộc tập luyện vất vả của gã.
Kiyoomi biết em muốn gì nhưng lần này sẽ không còn nhượng bộ nữa.
- Ta không đi đâu!
Em mếu máo nước mắt lưng tròng, chắc chắn không có chuyện lộ việc này ra ngoài đâu. Kiyon, em cũng yêu Kiyon lắm mà. Em còn chưa hiểu việc gì? Tại sao gã nhất định làm thế?
Kiyoomi đứng dậy, cúi người xuống cùng tầm với em, đặt tay lên bờ vai nhỏ, thầm thì vào đôi tai lạnh, rành rọt từng chữ một.
- Nếu thực sự yêu quý tôi thì về đi.
Gã có tầm nhìn xa trông rộng khác hẳn cái đứa não một mẩu, tầm nhìn hạn hẹp chỉ thấy vật ngay trước mắt như em. Lúc này em chưa hoàn toàn hiểu hoàn cảnh cấp bách của gã.
- 7 ngày.
Trong đôi mắt ẩn chứa sự bình tĩnh tuyệt đối ấy, em thấy sự ngỡ ngàng.
- Chỉ 7 ngày, sau đó ta không làm phiền Kiyon nữa đâu.
Không phải ngẫu nhiên con số 7 được chọn, chỉ là, 1 tuần nữa sinh nhật em đến rồi. Ngoài gã em không muốn đón tuổi mới cùng ai khác. Sakusa im lặng, dọn bát đĩa ra rửa. Thấy vậy em hí hửng bám lưng gã cả ngày không rời. Kiyon đồng ý rồi.
Em chạy tung tăng theo gã cả ngày kể đủ chuyện phiếm, hỏi đủ thứ trên đời. Gã chẳng nói nhưng cũng không phải gã khó chịu. Kiyon nhìn vậy thôi nhưng hay ngại. Dễ thương lắm cơ.
- Kiyon!
Nhăn mặt, gã quay ra nhìn em.
- Ta cắt cà chua như này đã ổn chưa thế?
Nát bét, đống cà chua nát bét. Với một người ám ảnh cưỡng chế về sự hoàn hảo, hắn chỉ muốn mắng em một trận. Nhưng khi nói được từ đầu tiên, hắn khựng lại đuổi em ra chỗ khác để tự mình làm mọi thứ.
BẠN ĐANG ĐỌC
【𝙎𝙖𝙠𝙪𝙨𝙖 𝙆𝙞𝙮𝙤𝙤𝙢𝙞 × 𝙍𝙚𝙖𝙙𝙚𝙧】➥ 𝘽𝙤𝙣𝙗𝙤𝙣𝙨
Fanfic_𝐃𝐮 𝐬𝐜𝐡𝐦𝐞𝐜𝐤𝐬𝐭 𝐰𝐢𝐞 𝐁𝐨𝐧𝐛𝐨𝐧𝐬_ "Kiyon!" "Cô chủ, có vị như kẹo ngọt vậy"