"Hello mọi người ~ Đây là trung tâm sinh hoạt của SNH48, còn tôi là người dẫn chương trình Mã Ngọc Linh-"
Mã Ngọc Linh cầm micro làm một cái pose trước máy quay.
"Bên này, là Vân Tỷ cùng Thiên Thảo. Đây cũng là người dẫn chương trình của chúng ta....."
Màn hình chuyển hướng, nhìn thấy cảnh Vương Tiểu Sài nhanh chóng rời khỏi gương mặt tràn đầy bất đắc dĩ của Vân Tỷ.
Mã Ngọc Linh bất đắc dĩ nói, "Thiên thảo a Thiên Thảo, tuy rằng đây là ghi hình, không có phát sóng trực tiếp, nhưng mà chị có thể thu liễm một chút có được hay không? Không cần trắng trợn như vậy a? Chị là sợ người khác không nhìn ra chị cùng Vân Tỷ đang hẹn hò sao?"
Tiểu Mã thở dài, Tiểu Mã bất đắc dĩ, Tiểu Mã hỏng mất.
Nếu như nói, cô vui mừng khôn xiết khi biết được mình là người dẫn chương trình cho tiết mục này, thì lúc cô phát hiện được ngoài mình ra còn có Vân Tỷ cùng Thiên Thảo, liền trở nên tuyệt vọng. Đặt đôi tiểu tình lữ này ở bên cạnh cô, khác nào toàn bộ quá trình ghi hình cô đều phải ăn cẩu lương sao? Mặc dù cô rất muốn được ở gần với Phụng Thiên Thừa Vân, nhưng cô không thực sự muốn có cái vinh dự này.
May mà, Vương Hiểu Giai vẫn còn biết chừng mực , giống như một tiểu tức phụ nắm lấy cánh tay Tưởng Vân, như chim nhỏ nép vào người nàng.
"Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu ngay bây giờ đi." Máy quay quay lại nụ cười quá mức chua xót thoáng qua trên khuôn mặt của Mã Ngọc Linh, lắc lắc đầu xoay người rời đi.
Đi thang máy lên lầu, bây giờ đã là 11 giờ rữa tối, thời gian này không thể nào không có người, đây là thời gian thích hợp nhất để tập kích bất ngờ. Đồng thời, muốn bắt được người cũng trở nên khó khăn, đi hết một vòng cũng không có tìm được thành viên nào ở ngoài. Tuy nói phòng tập giờ này chắc hẳn là sẽ có người, nhưng nếu đột nhập vào phòng này sẽ không có tác dụng.
Tại sao gọi là đột nhập? Tất nhiên là lặng lẽ vào phòng của một người làm người đó trở tay không kịp, chứ không phải làm với một đám người để rồi những người đó nói lại với bạn cùng phòng của mình, để họ kịp thời khoá cửa lại, như vậy cuộc đột nhập bất ngờ còn có ý nghĩa gì?
Cũng may trời không phụ lòng người tốt, rốt cuộc ở dưới lầu trong nhà ăn chặn được một con chuột hamster đang ăn vụng.
"Không được nhúc nhích! Nghi phạm Lý Tuệ! Giơ hai tay lên!"
Mã Ngọc Linh không biết từ nơi nào lấy ra một cái đèn pin, trong nháy mắt đèn pin được bật sáng, rọi đến trước mặt, Lý Tuệ bên trong miệng vẫn còn đang nhai thức ăn, bị ánh sáng chiếu tới cái đùi gà trên tay cầm không chắc liền rớt xuống đất.
"Mã Ngọc Linh!"
"Bốp" một cái Mã Ngọc Linh còn đang kinh hãi, thì Lý Tuệ nhào tới với hai cú đấm, một trái một phải, cộng thêm trong miệng còn đang nhai thức ăn, căng phồng lên giống như một con chuột hamster, nhìn khả ái lại rất đáng yêu, nhưng lực đánh không hề nhẹ đi chút nào.
"Lý Tuệ, cùng tụi chị đến phòng của em."
Khi Tưởng Vân nói ra câu này, Lý Tuệ mới chú ý tới còn có Vân Tỷ cùng Thiên Thảo ở bên cạnh, vội vàng buông tay, thần sắc hoang mang.
