05

169 22 2
                                    

05.

Người bạn cùng phòng A Tường đã nhiều lần nói bóng nói gió tình hình của Cung Tuấn.

Bắt đầu từ ngày cuối cùng của tháng 12 năm trước, Cung Tuấn càng lúc càng không giống với hình tượng tiểu tử ngốc ban đầu.

Sự thay đổi này chỉ có người thân quen mới có thể nhận ra, A Tường thân với Cung Tuấn nhất, cho nên hắn có thể cảm được Cung Tuấn đang ngày càng chững chạc theo thời gian.

Mặc dù con người đều sẽ trải qua quá trình phát triển từ ngây thơ đến trưởng thành, nhưng khí chất của một người chắc chắn không thể vô duyên vô cớ mà cô đọng mười năm cuộc đời chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi được.

Tốc độ trưởng thành của Cung Tuấn giống như mỗi năm già thêm một tuổi vậy, quá nhanh.

Chàng sinh viên mới qua tuổi đôi mươi, trên người bỗng xuất hiện loại cảm giác ngăn cách chỉ có ở người trưởng thành.

Ban đầu A Tường thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy trong ánh mắt của Cung Tuấn có hai thứ gì đó không tương thích đang giãy giụa, nhưng dần dần chúng lại hoà vào nhau.

Cung Tuấn ngày càng trở nên trầm tĩnh độc lập, A Tường có đôi khi cùng cậu bàn luận chuyện đời, nét mặt tươi cười và thần thái của người nọ đều không có gì thay đổi, chỉ là từng câu nói ra đều sâu sắc khiến người ta giật mình.

Hoàn toàn không giống với giọng điệu của Cung Tuấn trước đây.

Thứ có khả năng ủng hộ cho suy đoán của A Tường vẫn là chuyện của Chu Huỷ.

Hắn nhớ rõ năm trước Cung Tuấn từng nói với mình rằng cậu có cảm tình với Chu Huỷ.

Chu Huỷ tình cờ là đồng hương của A Tường, A Tường nghe xong liền nhiệt tình giăng dây làm mai hai tháng, chờ Chu Huỷ chuyển sang theo đuổi Cung Tuấn thì A Tường sẽ hỏi thăm, thế mà Cung Tuấn lại như hoàn toàn không hay biết gì.

"A Tuấn mày rốt cuộc là có ý gì?" A Tường vất vả lắm mới tóm được Cung Tuấn đi quay về, hắn bảo Chu Huỷ bên kia đang chờ tin nhắn của cậu kìa.

"Chu Huỷ?" Cung Tuấn khựng lại một chút, "À, Chu Huỷ, cô ấy thế nào?"

"Cô ấy thế nào?" A Tường đạp phăng cái ghế gaming, nhảy đến trước mặt Cung Tuấn, đánh giá một cách khó hiểu: "Mày mới thế nào ý? Trước đây không phải mày thích người ta à?"

"Tao? Trước đây á?"Cung Tuấn nhíu mày suy ngẫm, lại cười khó xử, cậu nói Nhưng bây giờ tao đang thích một người rồi.

"Vãi chưởng?" A Tường đâu có ngờ cậu lại tra thế, nhất thời cũng quên mất việc bênh vực đồng hương thân cô thế cô, nhìn quanh nhìn quất xung quanh xem mấy đứa cùng phòng có ở đây không, xong phóng đến túm lấy tay Cung Tuấn nói nhỏ: "Thằng nhãi này, bảo sao ngày nào mày cũng tới Thượng Hí mãi không thèm về, là gái đẹp nào của Thượng Hí? Ra mắt chưa? Đóng phim chưa?"

"Ra mắt rồi, đóng phim rồi." Cung Tuấn trả lời.

"Lẹ lẹ lẹ." A Tường nhanh chóng lướt về chỗ máy tính mở Baidu lên, "Tên tên."

[Edit][Tuấn Triết][Hoàn] Ngôi thứ baNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ