18 thế giới thứ 2

478 14 0
                                    

Sau khi hiến tim cứu sống Tạ Sương, hắn được hệ thống dịch chuyển quay lại phòng nghỉ riêng.

Ở đó có một linh hồn màu trắng, khuôn mặt của người đó giống với thân thể mà hắn dùng ở thế giới vừa rồi.

Quả thật linh hồn kia đúng là nguyên chủ, kẻ đã đưa ra nhiệm vụ.

Hệ thống nhảy nhót lấy lòng khách hàng trước mặt.
"Cậu thấy sao, có hài lòng không?"

Cậu ta ngồi ở đây có thể thấy hết thảy mọi chuyện đã xảy ra, vẻ mặt hiện lên nét sung sướng.

"Rất hài lòng, từ lâu tôi đã muốn đè chết tên khốn đó."

Lâm Uyên quay trở về với khuôn mặt của chính mình, đôi mắt hắn hờ hửng nhìn kẻ đối diện, ánh nhín như không hề chứa ai vào mắt.

Hắn không chút suy nghĩ gì đã thẳng thừng đáp lại.

"Người như cậu chỉ dám suy nghĩ rồi dựa vào người khác, còn ở đây vui vẻ nói ra hai từ hài lòng, cậu có tư cách sao?"

051 thở phào một hơi, may nó rút được kinh nghiệm từ sớm, nhanh chóng che lại thính giác của nguyên chủ, chứ không để hắn chọc giận cậu ta, khiến cậu ta thẹn quá hoá giận đánh giá nó 1 sao thì lần này say bye với tiền thưởng.

"Tôi đã nói với anh rồi, không cần phải nói gì cả, mọi việc cứ để tôi giải quyết, anh chỉ cần làm nhiệm vụ thôi. Xem như là tôi nhờ anh đấy được không."

Lâm Uyên là tên rất kí quặc, có khuôn mặt anh tuấn người người đều yêu, nhưng hắn lại có cái tính nghĩ gì nói đó, lời lẻ tốt đẹp thì không nói, toàn là đâm chọt người ta.

Khiến người vừa yêu vừa hận.

Nguyên chủ đột nhiên không nghe được gì, nhìn nó hỏi.
"Làm sao vậy?"

051 nhanh chóng lại cười nìm nở, "Không sao, không sao, không có việc gì cả. Nếu như cậu đã hài lòng rồi, vậy thì để lại ấn kí linh hồn vào đây, đánh giá 5 sao giúp tui, là cậu có thể đi đầu thai được rồi."

Nguyên chủ cũng không có gì phàn nàn, vui vẻ làm theo, xếp hạng ngay tức khắc tăng lên top 1, 051 reo lên vui sướng, nó muốn nhanh chóng đến thế giới tiếp theo.

Tuy top 1 đã ở trong tay, nhưng nếu không nhanh sẽ lại bị đoạt mất, nó gấp gáp triệu hoán một lần nữa.

Sau đó xuất hiện trong ánh sáng một thiếu niên cả người ướt nhẹp, cậu ta có lẻ là chết vì đuối nước.

Sau khi bàn bạc ổn thoả cùng linh hồn nhỏ, Lâm Uyên lại được dịch chuyển đến thế giới khác.
———
Trong phòng học yên tĩnh, ngoài tiếng phấn viết lên bản đang ma sát, cũng chỉ có tiếng giáo viên đang giảng bài, các học sinh như người rối yên lặng giỏi theo.

Hoàng An cũng đang ngồi học bên trong, nhưng anh lại có chút khó chịu, khi cảm nhận được một ánh mắt nóng rực nhìn vào mình ở đằng sau.

Quay đầu nhìn lại, anh choáng ngợp đối diện với đôi mắt đỏ hoe của ai đó, xoa xoa đôi mắt chỉ mong bản thân đã nhìn lầm, quả thật khi một lần nữa nhìn lại ánh mắt đó đã biến mất.

Mỗi Thế Giới Lại Làm Một Bạch Liên HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ