Chương 10

500 26 0
                                    

Thì ra là như vậy, ánh mắt mọi người nhìn So Hee và Jinyoung muốn kiểu gì có kiểu đó, có khinh thường, có suy đoán, có nghi hoặc.

Rốt cuộc Jinyoung không nhịn được nữa, nhìn So Hee nói: "Cô bị đuổi việc, ngày mai tôi sẽ nói phòng nhân sự giải quyết hồ sơ cho cô." Nói xong, hắn lại nói với Jisoo: "Jisoo, thật xin lỗi, anh không biết So Hee là người như vậy, tuy cô ta là thư ký của anh, nhưng công ty nhà họ Park sẽ không giữ lại một nhân viên như thế."

Chiêu này của Jinyoung đủ tàn nhẫn, bởi vì muốn bảo vệ mặt mũi nhà họ Park mà đẩy So Hee ra chịu trận.

Jisoo nhìn vẻ mặt trắng bệch của So Hee, thở dài trong lòng, đây chính là kẻ có tiền, khi chơi đùa có thể cho cô đồ trang sức hàng hiệu đắt tiền, khi không cần cô nữa, cô chính là một món đồ chơi làm người ta chán ghét, hận không thể làm cô biến mất ngay lập tức.

Nếu So Hee là kẻ thức thời thì đâu có lưu lạc đến nước này, ít nhất khi Jinyoung không cần cô ta nữa cũng sẽ không để mình khó xử như vậy.

"Là hiểu lầm thôi, cậu Park không cần để bụng." Bụng dạ Jisoo chưa rộng rãi đến mức nói giúp cho So Hee, cô xoay người kéo tay Jennie: "Nếu biết cậu cũng tới thì tớ đã tìm cậu nói chuyện, chúng ta tới chỗ khác tâm sự đi." Nói xong, cô còn không quên cầm lấy đĩa hoa quả trên tay Taehyung.

Một cơ hội tốt như vậy, đồ ngu mới không đi, nhỡ may So Hee lại phát điên, cô không mất mặt thì cũng ăn đòn, chi bằng bỏ đi sớm một chút, về phần Jinyoung và Taehyung xử lý thế nào, đấy là chuyện của bọn họ.

Đi tới một góc, tìm được một chiếc sô pha đôi, ngồi xuống, Jisoo mới thở dài một hơi: "Thái hậu nương nương, may là ngài đã đến, nếu không con cũng không biết phải kết thúc như thế nào."

"Cậu sợ cái gì, có anh Taehyung chống đỡ giúp cậu rồi." Jennie chọc một miếng lê bỏ vào miệng, chậm chạp ăn xong rồi mới nói: "So Hee này đúng là không biết xấu hổ, vừa rồi đứng ở bên ngoài tớ còn nghe thấy người ta chê cười cô ta."

Jisoo nhíu mày, từ chối cho ý kiến.

"Jinyoung cũng đủ tàn nhẫn với cô ta." Jennie thở dài: "Nhưng Jinyoung cũng thật là, thấy So Hee ăn mặc như vậy cũng không bảo cô ta thay, giờ thì thẳng thắn đạp cô ta một cái."

"Có lẽ anh ta đã chơi chán rồi." Jisoo trào phúng cười, bỏ một miếng lê vào tro

Cô không thật sự muốn biết chuyện giữa Jinyoung và So Hee, một người là kẻ thứ ba trong đời sống tình cảm của mình, một người là gã đàn ông đã từng hứa sẽ ở bên cô cả đời nay lại phản bội. Dù cô có cởi mở đến đâu cũng không thể phóng khoáng đến mức không có một chút suy nghĩ chán ghét về hai người đó.

Rốt cuộc chuyện tối hôm đó giải quyết thế nào, Jisoo thông minh không hỏi, nhưng cô ở chung với Jennie, Jennie cũng có nói qua với cô, So Hee bị đuổi việc rồi.

Cô không thật sự muốn biết chuyện giữa Jinyoung và So Hee, một người là kẻ thứ ba trong đời sống tình cảm của mình, một người là gã đàn ông đã từng hứa sẽ ở bên cô cả đời nay lại phản bội. Dù cô có cởi mở đến đâu cũng không thể phóng khoáng đến mức không có một chút suy nghĩ chán ghét về hai người đó.

Mở máy tính lên, đăng chương mới của quyển tiểu thuyết đang viết, cô thích cho những nhân vật chính trong truyện một quá trình tốt đẹp, một kết quả ngọt ngào. Quyển tiểu thuyết đầu tiên mà cô đọc, nam chính là tổng giám đốc bá đạo, nữ chính là con thỏ nhỏ ngây thơ yếu đuối, luôn luôn bị nữ phụ không chút thông minh khiến cho thê thảm. Sau khi đọc xong mấy truyện như vậy, cô cảm thấy mình không thích nữ chính như vậy, chỉ hận không thể lôi nữ chính ra đánh cho một trận, mắng rằng cô ta làm mất mặt chị em phụ nữ chúng ta, mắng cô ta chỉ biết khóc.

Oán giận càng ngày càng lớn, chính cô bắt đầu viết tiểu thuyết, nhân vật dưới ngòi bút của cô hoặc mạnh mẽ hoặc thông minh, hoặc ngoài mềm trong cứng, nhưng chưa từng có một ai chết đi sống lại vì tình yêu.

Cô đột nhiên cảm ơn những oán giận của mình trước đây, nếu không, hiện giờ cô sao có thể có tiền để tiêu xài như thế, tuy không thể mua được xe xịn, biệt thự như những tổng giám đốc hấp dẫn trong tiểu thuyết, nhưng tiền tiết kiệm của cô dùng để mua một căn nhà nhỏ, một chiếc Ben Ben mini hẳn cũng không vấn đề gì.

Vấn đề duy nhất là kỹ thuật lái xe của cô, sợ hại người hại mình, vẫn không dám đi gây tai họa cho người khác.

"Jisoo, sao cậu còn chưa ngủ?" Jennie mặc áo ngủ, cầm một đĩa bánh kem đi vào phòng: "Sắp mười hai giờ rồi, nếu cậu không nghĩ cho tinh thần minh mẫn của ngày mai thì cũng phải nghĩ cho làn da của cậu chứ."

"Không có gì, tớ sắp xong rồi." Trả lời mấy phản hồi của độc giả xong, cầm bánh kem Jennie vừa đặt trên bàn lên ăn một miếng: "Sao cậu cũng chưa ngủ?"

"Vừa tỉnh, rồi không ngủ được nữa." Jennie bò lên giường Jisoo ngồi: "Cậu còn đang nghĩ tới chuyện tối qua?"

Jisoo đặt cái đĩa xuống: "Jennie, cậu yên tâm đi, chỉ là một gã đàn ông mà thôi."

"Nếu biết trước Jinyoung là người như vậy, năm đó tớ đã không giúp hắn theo đuổicậu." Jennie thầm oán hận: "Gã đàn ông này quá không đáng tin."

Jisoo cảm thấy ấm áp từ đáy lòng, lấy một phong thư từ trong ngăn kéo ra: "Gửicậu tiền điện nước tháng này, còn tiền thuê nhà, tớ tự động trừ phần trăm, nểtình chúng ta là chị em tốt, cậu cũng đừng giới hạn điện nước như thế, người tathất nghiệp, rất nghèo đói."

"Cứ ngồi đấy mà khóc đi." Jennie không từ chối số tiền này, không thèm nhìn tớimà đặt sang một bên: "Tớ nói cho cậu biết, đại tác gia, tớ không chỉ muốn giớihạn điện mà còn muốn giới hạn không khí nữa."

"Được rồi, chút tiền này ở trong mắt Kim tiểu thư nhà cậu chẳng phải chỉ như mộthạt cát trong sa mạc thôi sao?" Jisoo đóng trang web, quay người ngồi trên ghế:"Cuối tuần này anh Taehyung tự mình làm cơm, nếu cậu có thời gian thì nhớ tới."

"Cuối tuần này tớ phải về ăn cơm với bố mẹ." Jennie ôm một cái gối trên giườngvào lòng: "Chichoo, con bé gian ác này, thành thật khai ra, làm thế nào mà cậudụ dỗ được anh Taehyung đẹp trai phong độ, phóng khoáng nhiều tiền, dịu dàngsăn sóc thế?"

Vẻ mặt Jisoo đờ ra nhìn Jennie: "Nếu cậu thích, tớ có thể se chỉ hồng cho cậu."

Jennie tuyệt vọng với Jisoo không còn thuốc chửa, cô yên lặng thở dài, một lúcsau mới nói: "Bé con, cậu vẫn nên chăm chỉ viết tiểu thuyết của cậu đi." Anh Taehyung,mắt anh có vấn đề, thật đấy.

"Tớ vẫn luôn chăm chỉ mà." Jisoo mở QQ, trên một diễn đàn tác giả vẫn còn vàicon cú đêm, vừa gào khóc kêu không chạy kịp bản thảo, lại vừa không nhịn đượcmà lên diễn đàn nói chuyện phiếm. Cô liếc nhìn mấy chứ đỏ chót trên mặt bàn máytính "Nếu không chăm chỉ viết truyện, chỉ nói chuyện phiếm, lướt diễn đàn, phảichặt tay!" rồi yên lặng đóng diễn đàn lại: "Công ty đồ uống hôm nay tớ tới phỏngvấn gọi tớ tuần sau đi làm."

Jennie gật đầu, cũng không tiếp tục lôi kéo Jisoo tới công ty của bố mình: "Vậycậu có muốn đi không?"

Jisoo ngáp một cái: "Dù sao cũng đang buồn chán, có việc để làm cũng tốt."

Jennie biết Jisoo thật sự không quan tâm đến tiền lương, với bằng cấp của Jisoo,tiền lương một năm cộng tất cả tiền thưởng cũng không quá mười nghìn won, đâycòn là tính xông xênh cộng với điều kiện là phải cố gắng làm việc, mỗi ngày rasức lập công. Mỗi tháng Jisoo phải trừ ra tiền nhà, tiền điện nước, còn phải gửitiền cho thái hậu ở nhà, cũng sẽ không còn bao nhiêu tiền.

Phần lớn thu nhập của Jisoo là nhờ viết tiểu thuyết, tiểu thuyết của cô trong giới văn học cũng có chút danh tiếng, sách xuất bản cũng tương đối dễ bán, qua vài năm như thế, cô cũng không phải một người thiếu tiền.


Đây là chỗ khiến cô hâm mộ Jisoo, bất luận thế nào cũng không suy sụp đến mức không còn đường về.

"Đúng rồi, Jisoo, không phải dì mở một xưởng thêu thủ công sao, làm ăn thế nào?" Jennie đột nhiên hỏi: "Nếu cần giúp gì cứ nói với tớ."

"Thái hậu nhà tớ buồn chán, không có việc gì làm mới mở một xưởng thủ công có hơn một chục công nhân, lần trước nghe mẹ nói có nhận được một số đơn đặt hàng, làm ăn cũng không tệ lắm." Jisoo lại cầm đĩa bánh lên ăn một miếng: "Hai năm nay ở đó thích vải thêu, hơn nữa vải thêu dùng để may lễ phục, sườn xám đều rất đẹp, mặc vào rất vừa vặn, thái hậu nhà tớ sắp thành địa chủ rồi."

Nói đến đây, Jisoo cười cười: "Nhưng nếu có gì cần, tớ tuyệt đối không khách sáo với cậu."

"Vậy được, cậu đi ngủ sớm một chút, tớ cũng ngủ đây, ngày mai còn phải đi làm, nếu không không sống được." Jennie đứng dậy đi ra cửa, Jisoo nhìn cánh cửa đóng chặt, khóe miệng mỉm cười. Bình thường Jennie luôn hung dữ với cô, nhưng khi thật sự gặp chuyện, cô nàng còn sốt ruột hơn chính cô, có một người bạn như thế, cô thật may mắn.

[Vsoo- 𝙴𝙽𝙳] •𝑷𝒂𝒎𝒑𝒆𝒓 𝒘𝒊𝒇𝒆 𝒅𝒂𝒓𝒍𝒊𝒏𝒈•Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ