.

1.6K 105 12
                                    

TW:

-  OOC.

 - Mình để tên JoongDunk thành Chung và Đăng luôn cho thân thiện hê hê.

- Khai thác không sát tính cách nhân vật, mình viết vì muốn thấy tụi nó iu nhau hường phấn thui :')

- Xưng hô anh-em 

----------------------------------------------------------------


Hôm nay Đăng ốm rồi, và Chung là người đầu tiên biết được tin.

Cũng đơn giản thôi, cậu đã để ý biểu hiện của anh từ buổi live hôm qua. Hơi thở thì hổn hển, nếu có hỏi thì anh đều bảo mình ổn cho đến khi live kết thúc. Vì thấy lạ nên ngay đêm hôm đó sau khi về nhà và thay đồ thì cậu đã đến thăm anh, ngoài ra còn mua chút nguyên liệu để nấu đồ ăn và đồ ăn vặt mà anh thích. "Cốc cốc cốc" tiếng gõ cửa vang lên nhưng chẳng có ai gọi đáp, tại chủ nhà đã bị ốm mất rồi. Cậu liền nhớ đến dãy số mật khẩu nhà mà anh từng bảo cho cậu, sau khi nhập thì Chung đã thành công mở cửa nhà anh.

Bên trong nhà tối om, chỉ có chút ánh sáng từ bên ngoài cửa sổ rọi vào. 
" Đăng ơi, là em Chung nè, thấy anh có vẻ mệt nên em có đem qua chút đồ tẩm bổ."

Vẫn không ai đáp cả

Cậu liền chạy đến phòng ngủ để tìm anh, liền thấy một chiếc chăn được cuộn tròn trên giường. Tiến tới và vén chăn lên, Đăng hiện giờ mặt đang đỏ bừng, mồ hôi đổ như mưa. Chung thấy thế liền bỏ xuống những túi đồ ăn trong tay và sờ thử lên chán anh, nóng như thiêu đốt. Cậu liền đi tìm một chiếc chậu nhỏ và khăn mặt của anh, thấm nhanh nước trong chậu rồi đặt lên chán Đăng. Có vẻ nhờ sự mát lạnh của chiếc khăn mà Đăng mới từ từ mở mắt ra rồi nhìn sang người bên cạnh mình.

"C-Chung đó..hả?"

Giọng nói anh nhỏ nhẹ pha chút mệt mỏi, cậu cười mỉm rồi đáp

"Em đây, pí đã ăn gì chưa?"

Thấy anh lắc đầu một cái nhẹ, cậu liền đứng dậy để chuẩn bị nấu đồ ăn cho anh.

"Anh đi thay quần áo nào đó mát mẻ hơn đi, em sẽ nấu chút cơm cho anh. Nếu có đói thì em có mua snack và đồ ăn vặt anh thích trong túi màu vàng kia kìa, pí ăn tạm đã nhé."

Đăng nghe xong cũng ậm ừ mà làm theo. Mỗi bước đi đều mang theo chút mệt mỏi, chắc bởi anh nằm trên giường đã quá lâu rồi chăng?

"Cần em giúp không đó?"

"Không, tốt nhất là tránh xa anh ra không lây bệnh bây giờ."

Chung nghe xong cũng cười trừ rồi đi ra bếp chuẩn bị đồ ăn cho anh người yêu. Đăng luôn quan tâm Chung, lo cho Chung. Nên hôm nay Đăng đổi vai cho Chung nha, để Chung là người chăm sóc anh.

Khi Đăng định ra phòng ăn để xem xem b(r)ồ của mình đang làm gì thì liền bị đuổi về phòng.

"Anh không được đi ra khỏi phòngggg, em đây sẽ phục vụ anh từ A đến Ă, không cần bồ em phải di chuyển 1mm"

"Rồi rồi ông tướng, tôi về phòng của tôi."

Sau khi đợi 10 phút, Chung đem một khay thức ăn đến trước giường Đăng. Cậu tìm chiếc mở chiếc bàn gập rồi đặt đồ ăn lên cho anh b(r)ồ của mình.

caring [ChungĐăng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ