5 - Nam phụ

668 79 29
                                    

Dù chưa thích ứng được với mọi chuyện xung quanh mình nhưng đói vẫn phải ăn, Cheongsan mày mò một hồi mới tìm được đường đến nhà ăn của trường. 

Cái cảm giác bao lâu nay mới trở lại, chao ôi sao mà nó bồi hồi nó xao xuyến đến lạ. Cheongsan cầm khay cơm trên tay tìm một chỗ để ngồi ăn. Mà rõ ràng nhà ăn rộng đến vậy, thế mà mãi chẳng thấy chỗ trống đâu mà ngồi.

Cuối cùng Cheongsan cũng tìm được một bàn ăn trống ở trong góc. Chắc là vừa có học sinh rời đi nên chưa ai kịp ngồi, không sao, cậu sẽ độc chiếm cái bàn này. Mà với tính cách của nguyên chủ chắc không có nổi một người bạn ăn trưa cùng đâu.

Nguyên chủ là một người trái ngược hoàn toàn với cậu. Cậu ta lười học, cậu chăm học. Cậu ta thích đánh lộn, cậu coi việc đó thật ấu trĩ. Cậu ta không có bạn, cậu trước đây có rất nhiều bạn vây quanh.

Cậu nên tiếp tục sống như cuộc sống trước giờ của nguyên chủ hay sống theo cách của chính mình? Đâu mới là điều đúng đắn?

Tiếng cạch vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Cheongsan. Cậu ngước lên, là một gương mặt hoàn toàn xa lạ.

- Hết chỗ rồi, ngồi cùng được chứ?

Là một nam sinh đeo kính kim loại trông có vẻ rất tri thức. Cheongsan gật đầu không ý kiến, thầm tự hỏi một người có học như này lại ngồi ăn với kẻ cá biệt là cậu hay sao?

- Câu trả lời trong tiết sinh học của cậu ấy, trong sách giáo khoa không có ghi, cậu lấy đâu ra mà nói vậy?

Não Cheongsan đơ ra một lúc mới hiểu cậu bạn này nói gì. Cậu tỉnh bơ hỏi lại:

- Chúng ta chung lớp à?

- Tất nhiên rồi! - Cậu bạn chẹp miệng - À quên cậu mất trí nhớ nhỉ. Tôi là Oh Joonyeong.

- À à, hân hạnh. 

Joonyeong có vẻ ngạc nhiên với thái độ của Cheongsan. Cũng đúng thôi, một tên côn đồ lại nói hân hạnh làm quen thì chẳng hề bình thường. 

- Thế... trả lời câu hỏi của tôi đi. Câu trả lời đó cậu lấy từ đâu ra?

- Thì đọc sách thôi.

- Đọc sách?

- Ừ.

Đầu Joonyeong muốn nổ tung. Mình đọc sách nhiều như thế mà không bằng cậu ta hay sao? Thật không thể tin được!

- Không được không được!

Joonyeong lắc đầu nguầy nguậy khiến Cheongsan lo lắng. Chưa kịp hỏi thăm thì đã bị cậu bạn túm lấy:

- Cậu! Tan học đến thư viện với tôi! 

- Hả? À, được. - Cheongsan ngơ ngác trả lời. Chuyện gì thế này?

Sau bữa trưa, cậu cùng Joonyeong về lớp nghe cậu bạn kể lể liên hồi. Câu chuyện đại khái xoay quanh việc học tập, có vẻ cậu bạn này là một học bá. Đến tiết buổi chiều, Joonyeong chào tạm biệt cậu rồi trở về chỗ ngồi.

Cheongsan khẽ cười, thế là cậu có bạn rồi nhỉ?

Bọn Gyeongsu mất hút sau khi đánh cậu cũng trở lại lớp. Cả Gyeongsu, Daesu và Wujin đều lườm cậu đến mức cậu cảm thấy da mặt mình sắp cháy luôn. 

[AOUAD] [Suhyeok x Cheongsan x Gwinam] LA DOULEUR EXQUISENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ