[25]

3.8K 342 191
                                    

" Takemicchi đâu ? "

Mới vừa đến nhà, ngồi phịch xuống ghê sô pha êm ái, điều Mikey nghĩ đến là cậu thiếu niên bé nhỏ của hắn.

Cả ngày vùi đầu vào họp này họp nọ khiến hắn thật đau đầu, nhưng riêng nhớ đến Takemichi thì lại hết.

Bệnh lạ vãi !!

" Chắc Bakamichi đang ở trên lầu, xíu tao đem đồ ăn lên cho cậu ấy " Kakuchou uể oải treo chiếc áo khoác ngoài lên kệ rồi đi ngay xuống bếp.

" Mày cứ làm đồ ăn, nay Takemicchi sẽ ăn cùng chúng ta " Mikey ngả ngửa ra sau tựa lưng vào vành ghế.

Nghe đến có Takemichi thì ai ai cũng háo hức như được bơm thêm năng lượng. Nhất là Ran, lúc nãy còn than lên than xuống, nằm la liệt như một cái xác không hồn, thế mà khi nghe đến Takemichi xuống đây liền vực dậy tinh thần.

Rindou nhìn anh trai mình như vậy, không khỏi ngán ngẩm. Nhưng quay qua quay lại thằng anh mất liêm sỉ của gã đi đâu mất dạng rồi ?

" Lên gọi thằng cống rãnh đó xuống rồi " Sanzu bực nhọc lên tiếng, thật sự gã ghét tên Ran lắm nhưng gã cũng như Ran thôi. Nghe đến Takemichi lại hứng lên, mồm vẫn độc gọi là cống rãnh bốc mùi nhưng thâm tâm cưng như trứng hứng như hoa chứ ít gì.

" Hình như không thấy ba chú già nhỉ? " Kokonoi nhâm nhi tách trà hỏi han.

Ba chú già kiểu : Chắc tao cần mày hỏi han quan tâm !!

" Mocchi đi xuống với Shion rồi, nghe đâu giải quyết một số vấn đề. Còn Benkei đã đi cùng Wakasa làm gì đó tao không biết " Kakuchou tay bận cắt hoa quả miệng vẫn trả lời hết câu hỏi được đặt ra.

Riết ở trong nhà này người việc làm bảo mẫu còn kiêm luôn người truyền tin. Đa di năng thật !

Kết thúc câu trả lời của Kakuchou, ai cũng làm việc riêng.

Rindou nhanh tay vào phụ việc với Kakichou để tránh việc bé cưng của gã xuống lại phải đợi đồ ăn.

Hanma cùng Sanzu cũng rời đi lên phòng để gột rửa những thứ tanh tưởi trên người. Miệng Sanzu cứ nhải nhải " Mắc cái đéo gì phải thay? Nó thấy máu thì sao, có ăn hết của ai à ". Đấy, miệng nói một đường làm một nẻo. Sanzu cùng Hanma vậy thay đồ cũng nhanh, thế còn " điệu " một chút xịt miếng dầu thơm để lát ôm nhóc kia vào lòng cho nó khỏi chê gã hôi rình.

Mikey với Kokonoi có lẽ nhàn nhã nhất. Ngồi ở không ăn bánh uống trà.

Nhưng...

Vị trí được hưởng nhiều nhất có lẽ là Ran. Người khi nghe đến Takemichi liền tức tốc lao lên lầu lẻn vào phòng Takemichi đang ngủ sâu.

Ran khép cánh cửa lại một cách nhẹ nhàng rồi ba chân bốn cẳng rón rèn đến cạnh giường leo lên nằm cùng em. Hắn thề, chỉ nằm thôi chứ chả làm gì cả !!

Đối diện với mỹ thiếu niên ngủ say, Ran quả thật không kiềm lòng được mà hôn lên má. Nhìn em ngủ sao mà yên bình đến lạ thường, lông mi dài mảnh, đôi môi chúm chím dễ thương.

Quá đổi đáng yêu mà..nhưng đáng yêu nhất vẫn cái lúc em nằm dưới thân Ran rên rỉ những âm thanh mĩ miều.

Ran nhớ như in lúc hắn và Rindou làm tình cùng em. Dù đó là cưỡng hiếp nhưng sao hắn vui lắm. Người kia có hàng trăm người con gái chờ đợi hắn phá thân, chờ đợi hắn yêu thương một cách tự nguyện nhưng hắn chẳng màn. Trong đầu hắn chỉ có một cái tên " Takemichi " mà thôi. Âm thanh yếu ớt gọi tên hắn trong cơn hoan lạc, đôi mắt xanh đục ngầu đẫm nước mắt, thân thể đầy dấu răng, dấu hôn. Và, nơi hậu huyệt cứ hút chặt lấy dương vật hắn.

[T/R Alltakemichi] Kanto và emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ