Thời điểm vừa rồi trước khi chủ động bắt chuyện, Quách Vị liếc mắt một cái liền nhận ra đây là một Alpha.
Cho dù khom người ngồi trên xe, dáng người của người này cũng là rõ ràng cao lớn, hiện giờ xuống xe, càng thêm có vẻ cao lớn thon dài, chỉ sợ chắc phải tầm 1m9. Nhưng hắn lại không có vẻ cường tráng vạm vỡ, bả vai rộng lớn, eo lại thon nhỏ, phù hợp với một đôi chân dài miên man, cứ như vậy dựa vào bên cạnh xe motor, thoạt nhìn trông như là người mẫu chụp ảnh trên phố.
Quách Vị bởi vì cảm thấy có một loại áp lực không diễn tả được liền lui về phía sau non nửa bước, rồi rốt cuộc đem tầm mắt dịch tới trên mặt đối phương, trong lòng lập tức thốt lên kinh ngạc.
Mé, quá đẹp trai!
Người này bỏ mũ bảo hiểm ra khuôn mặt anh tuấn ngoài mức dự đoán, kết hợp với thân hình, thật là làm người kinh ngạc. Quách Vị đối với Alpha trước giờ chưa từng say nắng, lúc này lại nhất thời cảm thấy có chút không dời mắt được.
Đối phương thản nhiên nhìn thẳng cậu, khóe môi khẽ nhếch, cười đầy ẩn ý, tiếp tục nói: “Chưa nghe em Nguyễn nhắc tới tôi sao?”
Quách Vị chớp mắt hai cái: “…… em mềm*?”
*Mềm: Từ "Nguyễn" và từ "Mềm" là từ đồng âm trong tiếng trung.
Sau khi nói xong, cậu lập tức ý thức được vừa rồi là nhắc tới cái gì, giơ tay chỉ về phía người nọ, mở ra miệng: “Cậu chính là ——”
Đối phương vẫn duy trì như vừa rồi nhẹ nhàng cười tự nhiên, tự giới thiệu: “Tôi họ Trần.”
Quách Vị dừng một chút, kêu xong rồi nửa câu sau: “—— Nhất Bảo!”
Trong ánh mắt đối phương vốn dĩ chỉ có thoải mái tự nhiên đột nhiên hơi hơi cứng lại.
Quách Vị vẫn luôn nhớ rõ tên tài khoản lúc ban đầu của Nguyễn Diệc Vân khi anh kết bạn với cậu, cũng âm thầm suy đoán qua “Nhất bảo” đến tột cùng là có thân phận gì, liệu có liên hệ nào với “Alpha họ Trần” trong truyền thuyết kia không. Hiện giờ thấy phản ứng của đối phương, cậu giờ phút suy đoán lung tung là hoàn toàn theo bản năng mách bảo, nhưng xem ra đúng rồi.
“Cậu tên là Trần Nhất Bảo à?” Quách Vị trong khi đang hỏi, đồng thời, không khỏi nhìn lên nhìn xuống đánh giá người đàn ông đẹp trai có vòng eo thon lại có đôi chân dài trước mắt mình.
Đây là làm cha mẹ kiểu gì vậy, thế mà có thể đặt cho cậu con trai lớn lên trông kháu khỉnh đẹp trai như này một cái tên quê mùa hết chỗ nói.
“…… Trần Nhất,” đối phương vẻ mặt bất đắc dĩ đứng thẳng thân mình, “Không có chữ "Bảo" kia. Cậu không biết tôi?”
Quách Vị chần chờ nửa giây: “À…… Hiện tại tôi biết rồi. Vậy sao, là anh hả?”
Trần Nhất rất không hài lòng với phản ứng của cậu đối với hắn phản ứng, đứng dậy đi về phía trước một bước tới trước mặt cậu, cúi đầu từ trên cao nhìn xuống cậu, nói: “Tôi đối với cậu chính là ngưỡng mộ đã lâu.”
Quách Vị khẩn trương nắm chặt cổ, nỗ lực nặn ra một nụ cười: “Ha hả, ngượng quá, tôi chưa nghe Nguyễn Diệc Vân nói qua về anh.”
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM]Mối Tình Đầu Hạn Định
قصص عامةTên gốc: Hạn Định Sơ luyến (限定初恋) Tác giả: Đào Bạch Bách (桃白百) Độ dài: 63 chương + phiên ngoại Đam mỹ, ABO, ngọt sủng, miếng bánh ngọt, thoạt nhìn như tiểu bạch thỏ giả tinh khiết công x coi chính mình là lão tài xế đích thực tinh khiết thụ, hiện đạ...