Không lâu sau Úc Vũ Hủy đã trở về, cô bây giờ không quá hào hứng với việc nhìn thấy thần tượng ở nhà mình, cô quen rồi. Cố Nại cũng không như những gì cô tưởng tượng nên cảm xúc cuồng tín lúc trước cũng tự nhiên phai nhạt bớt.
"Ha ha ha, hai vị đại giá quang lâm, thực sự là rồng tới nhà tôm, xuất sắc."
Nam Vinh Kỳ một bên nghe câu nói đùa, mắt lại nhìn chằm chằm vào chiếc bánh gatô trong tay cô.
Ngọt quá, rất muốn ăn.
Úc Vũ Hủy trở về mọi người cũng gom vào bàn ăn, Thư Viễn Sâm vào bếp cầm chén đũa, cô mở chiếc bánh ra rồi đặt nó ở giữa bàn ăn, trên mặt bơ còn có mấy trái cây đủ màu viết thành chữ 'chúc mừng sinh nhật cậu'. Nam Vinh Kỳ nhìn thấy có cảm giác mình chiếm tiện nghi, anh cùng với Cố Nại xóa sạch chữ 'cậu' và ăn nó.
"Này, anh có muốn cái này không." "Tất nhiên."
"Rất khó coi!" "Em lại thấy rất đẹp."
Cố Nại híp mắt cười, thấy Nam Vinh Kỳ và Úc Vũ Hủy cười cười nói nói cậu cũng không có cảm giác gì.
Sinh nhật của Thư Viễn Sâm trôi qua rất có cảm giác nghi lễ. Rèm cửa sổ đóng lại, tắt đèn và thắp nến, bốn người ngồi vây chung một chỗ hát bài ca chúc mừng sinh nhật, "Happy birthday to you ~ Happy birthday to you ~ "
Nam Vinh Kỳ lần đầu tiên thấy có người tổ chức sinh nhật như thế này, anh thấy rất buồn cười, vừa ngâm nga theo bài hát vừa vỗ tay như Cố Nại.
Cố Nại nhìn anh học từ mình, đặc biệt cố ý lắc đầu rung đùi, Nam Vinh Kỳ cũng làm theo cậu.
"Ha ha ha ha! Tôi không thể làm được!" Trước khi bài hát mừng sinh nhật kết thúc, Úc Vũ Hủy đã bật cười, "Tôi đang làm gì vậy? Giống như đang hát bài của học sinh mẫu giáo cho tiểu học nghe."
Khi cô vừa nói như vậy, Cố Nại giả bộ lắc đầu, "Mặt trời đang tỏa sáng trên bầu trời ~ những bông hoa đang mỉm cười với tôi ~."
Nam Vinh Kỳ không get được kiểu này, vẻ mặt bối rối nhìn cậu, "Hả?"
Bài hát chúc mừng sinh nhật được hát như thế này sao?
Cố Nại thích nhìn anh thỉnh thoảng trở nên ngốc nghếch, nhưng không muốn Thư Viễn Sâm nhìn thấy, cậu mở miệng nói với Thư Viễn Sâm, "Đến lúc ước thổi nến rồi~ "
Thư Viễn Sâm ngồi trước ánh nến, hai tay hợp lại hơi cúi đầu không biết anh đã ước cái gì, khóe miệng khẽ cong lên rất là đắc ý.
Thổi nến xong, Úc Vũ Hủy sôi nổi đứng dậy đi mở đèn, vừa vặn chuông cửa vang lên, trong phòng có ba người đàn ông nên cô không nghĩ nhiều, trực tiếp mở cửa, "Sao lại là anh!"
Người đến là Trần Tẫn, hắn biết ngày hôm nay là sinh nhật của Thư Viễn Sâm.
"Tôi... Tôi có thể vào không?" Trần Tẫn – kẻ vô lương tâm trong gia đình Thư Viễn Sâm, hôm nay có vẻ rất khép nép.
BẠN ĐANG ĐỌC
NHẢY DISCO TRÊN MỘ PHẦN CỦA NGƯƠI
Ficción GeneralNhà Nam Vinh Kỳ chiếm diện tích chừng mười vạn thước vuông Nhà Nam Vinh Kỳ có 72 gian phòng, phòng ngủ của anh có đến 72 chiếc giường Nhà Nam Vinh Kỳ có 280 người hầu, đồ vật đắt tiền mấy cũng chỉ tùy ý trưng bày Nam Vinh Kỳ là kẻ mặc áo ngọc, đeo v...