NHẬT BẢN~~
Jeongyeon khuỵu xuống khi đến nơi. Buổi sáng hôm nay đối với cô rất mệt mỏi sau chuyến bay dài. Sau nhiều năm không gặp bố mẹ và thăm quê hương này...Điều gì đang chào đón cô đây?
Đám tang của cha mẹ mình?
Hai đầu gối liên tục run rẩy, cô cố gắng đi về phía quan tài của cha mẹ mình và khi nhìn thấy khuôn mặt họ, cô che miệng lại khi những giọt nước mắt bắt đầu trào ra.
Cô không thể nói được bất cứ điều gì. Thậm chí cô còn không di chuyển được và chỉ biết nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cha mẹ mình bên trong quan tài.
Có rất nhiều người có mặt tại nơi này, một số là bạn bè của cha mẹ Jeongyeon, và có cả những đối tác kinh doanh...
Họ thấy thương cho Jeongyeon. Họ biết cô đau lòng khi cha mẹ mình đã ra đi ngay lúc cô vừa về.
''B-Bố...M-Mẹ...Con về rồi đây...'' Cô nức nở trong lời của mình. Đôi tay run run vuốt ve quan tài, rồi ôm chầm lấy nó mà khóc như một đứa trẻ.
Cô chỉ hy vọng rằng đây chỉ là giấc mơ . Một giấc mơ đầy ác mộng.
Cô không thể chấp nhận được chuyện này. Mọi thứ diễn ra quá bất ngờ...Thậm chí cô còn chưa nghe được lời chào hay lời hỏi thăm đơn giản trước khi họ mất? Lần cuối cô ôm cha mẹ mình là vào lễ tốt nghiệp.
''Bố! Mẹ! Con đang ở đây! Làm ơn dậy đi! Mẹ vẫn chưa dạy con về cách quản lý công ty mà...Mẹ đã nói với con rằng mẹ là người sẽ dạy con mọi thứ về cách điều hành nó...Mẹ ơi! Dậy đi!! Con đang ở trước mặt hai người đây...Làm ơn!" Jeongyeon tiếp tục khóc và ôm lấy quan tài bố mẹ. Cô đã khóc rất lớn và cố gắng nói chuyện để đánh thức họ như thể họ chỉ đang ngủ. Cô không thể chấp nhận được sự thực này.
"Bố mẹ!!" Cô hét lên trong khi vẫn khóc. Những người có mặt tại đây có thể thấy được tình cảnh đáng thương của cô bây giờ. Họ cũng rơi nước mắt vì cảnh đó. Jeongyeon lúc này trông như một đứa trẻ. Cô đã khóc rất nhiều.
~~~
Sau hơn một tiếng đồng hồ khóc. Bây giờ cô đã bình tĩnh lại và ngồi trước quan tài nhìn vào nó. Minnie cố gắng nói chuyện với cô và đưa đồ ăn cho cô nhưng Jeongyeon chẳng hề nhúc nhích. Cô như một người mất hồn, không cử động cũng không nói chuyện.
Cô đứng lên khiến mọi người phải nhìn cô. Cô bắt đầu đi ra ngoài.
"Cô chủ! Cô đi đâu vậy?" Minnie đi theo cô.
"Đừng đi theo tôi. Tôi chỉ muốn hít thở không khí một chút" Jeongyeon nói.
Minnie dừng bước và ra hiệu lắc đầu với những tên vệ sĩ sắp đi theo Jeongyeon. Cô ấy hiểu chuyện này diễn ra quá bất ngờ với cô nên cô ấy đã để cho Jeongyeon có một không gian yên tĩnh.
Jeongyeon không biết mình đang đi đâu. Cô chỉ biết đi và để đôi chân của mình kéo cô đi bất cứ đâu.
Cô rất đau lòng nên không thể nghĩ được gì ngoài việc khóc trong một nơi thoải mái nhất trên đời này...Giữa vòng tay Nayeon.

BẠN ĐANG ĐỌC
2Yeon × Jeongmi Fanfiction✔ (Cover)
FanfictionBản gốc : 2yeon × Jeongmi Fanfiction✔ Tác giả : Miss-X-. [ĐÃ HOÀN THÀNH] Trong tình yêu và niềm tin của bạn sẽ được thử thách. • Bạn nhân danh tình yêu đến mức nào? • Bạn sẽ chiến đấu như thế nào cho nó? • Bạn có thể chịu đựng bao nhiêu nổi đa...