Trời đổ cơn mưa phùn lạnh lẽo, bầu trời không một ánh nắng, trong Tướng quân phủ cũng âm u không kém.
Bính tổng quản đứng sau lưng tướng quân nhà hắn bung dù, không biết bao nhiêu lần lén thở dài nhìn chủ tử.
Chủ tử hắn - Hưng tướng quân uy danh thiên hạ tựa như hoá thành một pho tượng đứng sừng sững ngóng nhìn lên cánh cửa sổ khép chặt phía trên.
Tháng nào cũng có hai lần như vậy, vị kia cũng chỉ vào mùng một cùng mười lăm mới chịu cho tướng quân vào phòng. Rõ ràng là phu thê, lại tựa như ... hắn cũng không biết nên diễn tả mối quan hệ giữa chủ tử hắn và vị kia bằng từ ngữ nào.
Bính nhìn quen quý tộc hôn nhân, hoặc là tương kính như tân, hoặc là lẫn nhau lạnh nhạt, hoặc là trong lòng tính kế nhưng là tướng quân cùng vị kia loại nào cũng không phải.
Vị kia là cao không thể với, tướng quân là không từ thủ đoạn mơ ước đã lâu ...
Trên đài cao cửa sổ mở ra, tướng quân dường như sống lại, hắn gấp gáp không thể kìm chế bước tới hai bước ngước mắt nhìn lên, tròng mắt đỏ rực chứa một loại điên cuồng tình cảm làm Bính cũng không dám nhìn thẳng.
Nhưng là sau đài cũng không phải là người tướng quân ngày nhớ đêm mong mà là nàng thị nữ, thị nữ lạnh nhạt hành lễ với tướng quân sau đó tránh ra, phía sau nàng mĩ nhân liền hoàn toàn lộ diện.
Hắn nhìn tướng quân đôi mắt cơ hồ muốn mọc cánh thoát ly khỏi cơ thể bay tới dán đến trên người mĩ nhân, lại nhìn cái kia liền hắn ngần này tuổi đều phải choáng váng vì nàng nhan sắc chỉ cảm thấy nghiệt duyên.
" C... Công chúa ... "
Tướng quân lại cẩn thận tiến tới hai bước, cả người đều đứng ở trong mưa ướt nhẹp nhưng người hầu ai cũng không dám tiến tới che, ai dám phá vỡ tướng quân cùng công chúa nói chuyện, đều đã chết.
Vị kia được gọi là công chúa cũng không đáp lời, ngay cả một ánh mắt cũng chưa cho phía dưới nam nhân.
Hưng tướng quân tham lam nhìn ngắm, tay nắm chặt quần áo, cẩn thận từng lời.
" Hôm nay, mùng một ... Phu .... Công chúa, ta có thể vào sao? "
Tựa như sợ nàng từ chối, nam nhân vội vàng nói thêm.
" Dựa... Dựa theo quy củ ... "
Chưa chờ hắn nói xong cánh cổng khép chặt từ từ mở ra một khe hở, tướng quân giống như một giây cũng không thể chờ vội vàng đi vào.
Trên đài mĩ nhân như cũ nhìn ra màn mưa, da thịt nàng trắng nõn, đôi môi đỏ bừng như lửa, mày đẹp nhếch lên, vừa thấy chính là một cái khó chiều mĩ nhân.
Tướng quân rất nhanh đã xuất hiện ở phía sau nàng, hắn tay chân vụng về, si ngốc gọi nàng.
Cửa sổ rất nhanh bị tướng quân đóng lại, hắn một giây cũng không chờ được.
Bóng đêm buông xuống, tướng quân phủ cũng dần dần lên đèn, chỉ là khác với thường ngày nô tài người hầu náo nhiệt, hôm nay bọn họ phá lệ yên tĩnh, bởi vì không dám quầy rầy cầu mà không được đáng thương tướng quân...
BẠN ĐANG ĐỌC
Mơ Ước Đã Lâu
Short StoryThể loại: Đoản văn, ngôn tình, cổ đại, hiện đại, phương Tây, hư cấu, ngược nam, nữ tra.