Suốt từ lúc tôi vào, hầu như Triệu chỉ đặt tay phải lên bàn, hoặc khi chống hai tay thì tay phải sẽ che tay trái đi.
Đến lúc tay phải rời ra, Hoàng Yến liền thốt lên:
- Ôi! Tay chị Triệu kìa!
Diệu Nhi, Nam Thư, Hậu Hoàng, Khánh Vân và tôi liền đổ dồn vào thứ lấp lánh đang ngự trị trên ngón áp út của Triệu.
Diệu Nhi nhanh nắm lấy tay Triệu:
- Cái gì đây? Bạn trai cầu hôn chị rồi sao?
Triệu ngượng ngùng vén tóc lên tai:
- Ừ... thì... là món quà bất ngờ vào ngày sinh nhật của chị.
- Giấu kĩ vậy cơ đấy. Đến lúc cầu hôn rồi bọn em mới được biết. – Hậu Hoàng vờ dỗi hờn.
- Do không phải người trong nghệ thuật nên chị không muốn công khai, sợ sẽ ảnh hưởng không tốt đến anh ấy.
- Nhưng bạn trai chị là người thế nào?
- Nói sao nhỉ? Là một người trưởng thành, chín chắn. Tính cách khá nghiêm túc nhưng đôi lúc lại rất ấm áp.
- Điều đó đã chinh phục được bà sao? – Nam Thư thêm vào.
- Ừ... có lẽ là vậy!
Triệu bẽn lẽn cười e thẹn, hai gò má ửng hồng lên, không biết vì ly champange hay vì điều gì khác.
Dường như Triệu đã tìm được cho mình bến đỗ, một người nghe qua lời kể thì có vẻ là rất đáng tin cậy và sẽ là chỗ dựa vững chắc cho Triệu.
Nhìn ánh mắt chị ấy lúc này, tôi biết đã có người thay tôi chăm sóc, lo lắng và bên cạnh như lời mà tôi đã từng hứa nhưng lại chẳng làm được cho Triệu.
Tốt rồi! Tôi cứ nghĩ Triệu đã phải đau khổ tột cùng khi tôi rời xa mà không thể yêu được ai nữa. Nhưng giờ chị ấy đã thật sự có được hạnh phúc cho riêng mình.
Vậy mà tại sao tôi lại thấy đau lòng thế này?
Giây phút này tôi nhận ra: Triệu có thêm một ngôi ánh sao, tôi mất bầu trời!
- Bao giờ cưới thế? Có kịp trong năm nay không chị Triệu?
Khánh Vân ngây ngô hỏi, còn tôi thì chết ngộp chờ nghe câu trả lời.
Triệu mỉm cười:
- Có thể!
Mọi người "oh" lên như vui mừng cho Triệu.
- Vậy là chị Triệu đã hoàn toàn chấm dứt với Duyên rồi à? Nhớ ngày trước hai người yêu nhau sâu đậm như thể không gì có thể chia cắt vậy.
Lại là một pha ngây ngô mang tính sát thương chí mạng đến từ vị trí của Khánh Vân, Hoàng Yến quay sang hất vai Khánh Vân nhắc khéo, cả căn phòng im bặt, đến một tiếng thở cũng không có, chỉ còn năm đôi mắt bối rối nhìn tôi và Triệu.
Đột nhiên Triệu lên tiếng phá tan không khí ngộp ngạt:
- Gì vậy chứ? Chị với Duyên vẫn là bạn bè trong nghề với nhau mà, chấm dứt là chấm dứt thế nào?
BẠN ĐANG ĐỌC
[SongFic] Triệu Duyên - Ánh sao và Bầu trời
FanficChưa bao giờ tôi thấy, em cười nhiều như hôm nay Chưa bao giờ tôi thấy, mắt em long lanh thế này...