Chap 4

508 78 12
                                    

"Vâng???" Kazutora đáp lại lời của người trước mặt, em khó hiểu vì sao người lạ mặt này lại biết tên em.

"Kazutora... là mày sao?" Draken nhìn khuôn mặt vừa đỗi quen thuộc lại vừa xa lạ này mà nghi ngờ hỏi.

"Cháu... có quen chú sao?"

"Mày... không phải, không giống! Xin lỗi cháu, có vẻ chú nhận lầm người. Cháu bé, họ tên cháu là gì?" Draken thu lại vẻ bất ngờ ban nãy, thay vào đó là vẻ hoà nhã thường ngày. Tuy vậy, trong lòng anh vẫn còn vô vàn thắc mắc.

"Nè ông chú, không quen biết sao lại hỏi họ tên của cậu ấy làm gì?! Chú định làm gì bạn tụi cháu hả?!" Daichi từ đằng xa chạy tới vồ vập hỏi anh. Cậu chàng đứng trước Kazutora, lấy thân mình che chắn cho em.

"Đừng có hòng làm gì xấu đấy!"

"Không không, chú chỉ muốn hỏi tên để biết bạn cháu có phải là người quen của bạn chú hay không thôi mà! Với cả tự nhiên cả đám kéo nhau vào tiệm chú, máu me chảy đầy thế kia, ít nhất cũng phải cho chú biết danh tính chứ, có gì còn có thể gọi phụ huynh của mấy đứa!" Nghe lời giải thích của Draken, bầu không khí bỗng chốc dịu lại. Kazutora ngẩng đầu lên nhìn anh, sau đó mấp máy môi nói: "Ogawa... Ogawa Kazutora ạ!"

Đến cả tên cũng giống, Draken bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn.

"Ogawa... thế Ogawa có quen ai họ Hanemiya không?"

"Không ạ..." Kazutora vấp váp trả lời. Hanemiya... dù chưa từng nghe qua nhưng sao em lại thấy quen thuộc thế kia?

"Không à... Thôi không sao, lại đây chú rửa vết thương cho!" Draken dễ dàng nhận ra vẻ bối rối thoáng chốc trên mặt em, nhưng anh không muốn làm căng mọi chuyện lên lúc này, nhất là khi đầu gối em đầm đìa máu thế kia. Thôi đành gác lại chuyện điều tra danh tính vậy, chăm sóc vết thương của đứa nhóc này là chuyện quan trọng nhất hiện tại.

"Vâng!" Kazutora dưới sự dìu dắt của bạn mình, nhấp nhổm đi đến bên ghế sofa trong quầy thu ngân. Khi đã yên vị trên ghế, Draken ngồi xổm xuống nâng chân em lên, ngắm nghía vết thương kĩ càng.

"Không sao, chỉ là rách da ngoài thôi, có điều chỗ rách lớn quá nên mới chảy máu nhiều thế này! Chú rửa vết thương rồi bôi thuốc sát trùng cho cháu trước, về nhà nhớ rửa lại thêm một lần nữa đấy!" Anh vừa nói vừa đổ thuốc vào bông gòn, sau đó thấm bông lên đầu gối đầy máu của em. Draken nghe tiếng Kazutora rít lên khi bông gòn chỉ mới chạm nhẹ vào. À phải, chỉ là một đứa nhóc mới lớn, khả năng chịu đau đương nhiên không bằng người lớn như anh rồi.

"Hơi rát tí nhưng chú sẽ cố gắng làm nhanh, cháu chịu đau một tí nhé!"

"V...âng..."

Nhận được câu trả lời ngắt quãng từ em, Draken đành thở dài. Khả năng chịu đau của đứa nhóc này có vẻ thua xa Kazutora hồi trước. Anh đành gia giảm lực đạo đôi chút, động tác cũng trở nên dịu dàng hơn. Bông gòn thấm gần hết máu ngoài rìa, sau đó anh bắt đầu đổ thuốc vào trung tâm vết thương.

"Ah!"

"Sắp xong rồi, chịu một chút nhé!"

Cơn đau rát từ đầu gối làm Kazutora choáng váng hết đầu óc. Em mím môi lại ráng nhịn tiếng kêu của mình, mắt nhắm chặt lại. Đến khi cảm thấy không còn đau nữa, Kazutora mới hí mắt ra. Draken nhìn hành động có chút đáng yêu của em thì khẽ cười phì một cái.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 22, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

allkazutora; bóng hình quen thuộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ