Em cầm ly rượu còn đầy của mình đến quầy bar, chắc do thời gian đã trôi qua khá lâu, bên ngoài cũng đã chớm khuya. An tọa trên một chiếc ghế trống đối diện với batender cùng với đôi mắt rũ thoáng muộn phiền.
"Cô muốn dùng gì ạ?" - Anh chàng batender dịu dàng hỏi người khách xinh đẹp trước mắt mình.
Giương đôi mắt đen láy, em chợt bật cười, đáp:
"Có lẽ là một ly cocktail mạnh một chút."
Những gã pha chế rượu luôn được chỉ bảo cách nhận biết tâm trạng của khách hàng và sau đó chọn một loại rượu phù hợp. Và sau vài phút, ly cocktail xinh đẹp, đúng yêu cầu được đặt trước mắt em.
Nhấp một ngụm, vị chát của rượu lẫn vị ngọt ngào bí ẩn quấn lấy cuống họng của em. Nó quyến rũ một cách kỳ lạ, dần xoa dịu trái tim em theo một cách thần kỳ nào đó.
Rót cho mình một shot rượu, anh tự mình uống rồi đứng trò chuyện với vị khách đặc biệt duy nhất còn lại trên quầy bar. Hai người rất nhanh có thể buông bỏ rào cản, tâm sự với nhau như hai người bạn.
Dù rõ ràng biết đây là dịch vụ cơ bản của mấy quán hidden bar nhưng nó cũng có thể khiến một cô nàng minh tinh ngày ngày gồng mình che giấu bản ngã trải lòng một cách dễ dàng đến thế.
"Cho tôi hỏi một câu nhé! Anh biết tôi là ai đúng không?"
"Vâng! Mức độ phủ sóng của cô không đùa được đâu."
Em bật cười.
"Trước giờ hiếm khi có người đến bắt chuyện với tôi, đa phần vì sợ rắc rối. Nhưng có anh nói chuyện cùng tôi rất cảm kích!"
Anh ta rót một ly nước lọc lạnh đặt lên bàn mời cô, khi cả hai đã nói chuyện được hồi lâu.
"Tôi mong muốn tất cả vị khách đến đây đều được đối đãi như nhau, không địa vị, không danh tiếng. Có thể cùng nhau giải quyết những nỗi trăn trở trong lòng."
Em cúi đầu mỉm cười, nhẹ cụng ly rượu với anh chàng.
"Từ chủ đến nhân viên, ai cũng tử tế đến mức quyến rũ luôn đấy."
"Vì chúng tôi luôn ngưỡng mộ anh Haitani mà."
Hai con người đồng điệu đều tìm cách vỗ về và mua vui cho đối phương. Thoáng chốc khiến em quên mất có gã đàn ông đang âm thầm theo dõi cuộc trò chuyện của em từ đằng xa.
Trong lòng hắn bỗng dưng cảm thấy bức bối đến khó chịu, lồng ngực nóng ran hệt như đứa trẻ bị cướp mất món đồ chơi.
Lâu lắm rồi em mới được cười nói vui vẻ đến thế, tâm trí như vừa được gỡ rối vậy. Rồi có một vòng tay từ phía sau ôm qua eo khiến cô nàng giật thót.
"Hai người nói chuyện gì vui thế? Tôi tham gia được không?"
Em ngước nhìn sang thì thấy Ran với nụ cười giải tạo không có chút nào là hảo ý. Khi hắn nhìn sang, hai người chạm mắt nhau, em lại quay sang hướng khác mà tránh né. Thấy dáng vẻ của hắn hiện giờ chỉ làm tâm trạng em trùng xuống đến khó chịu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tokyo Revengers | Ran Haitani] Montblanc
Fiksi PenggemarTruyện ngắn Ran Haitani x Char ⚠️ OCC