Part 4 🔞 End

1.5K 89 3
                                    

Oke và đây là chap cuối rồi! Mặc dù lâu lâu viết lại cũng khá flop nên hơi buồn chút nhưng vẫn cảm ơn mọi người vì ở bên mình đến cuối cùng.

Phần này có những cảnh và ngôn từ phản cảm nên cân nhắc trước khi đọc nha

Và lời nhắc nhở vô nghĩa nhất:
CHAP NÀY CÓ THỊT CHỐNG CHỈ ĐỊNH CHO CÁC BÉ YÊU ĂN CHAY.

⚠️OCC

---oOo---

Hắn bước đến gần, định ôm lấy em vào lòng. Nhưng khi tiến một bước, đối phương lại lùi một bước.

"Được rồi! Đợi đã..."

Em bước đến mở toang cánh cửa, lay người đứng nép sang một bên. Ánh mắt đầy sự thất vọng xen lẫn tức giận nhìn về phía Ran.

"Mời anh về cho."

Ran chưa từng bị một người phụ nữ nào đuổi đi như vậy, giữa đôi mày khẽ cau lại:

"Chúng ta chưa nói chuyện xong.."

"Tôi không có gì để nói."

Hắn bật cười bước đến tay nắm chặt vào cạnh cửa, cúi đầu hướng nhìn em.

"Lúc nãy em nói với gã pha chế rõ nhiều mà. Bây giờ lại nói thế với tôi?"

"Anh ta và anh KHÔNG.GIỐNG.NHAU."

Hắn đóng cửa một cách mạnh bạo rồi đẩy em vào tường trong khi bàn tay to lớn của hắn đang giữ lấy cổ em.

"Em nói xem!"

Đây có lẽ lần đầu em thấy Ran tức giận đến cỡ này, người đàn ông trước mặt luôn giữ cho mình vẻ bình tĩnh đến nỗi khi giết người cũng không biến sắc. Thế mà hôm nay, vì một ả đàn bà mà mất khống chế.

Trong lồng ngực em, tiếng tim đập ngày một lớn dần như thể đang đi chuyến tàu siêu tốc vậy. Nhưng cuối cùng ngôn từ thốt ra khỏi miệng em chỉ khiến mọi thứ tệ đi.

"Sao? Anh có thể tán tỉnh con đàn bà khác còn tôi thì phải chung thủy à. Sai rồi Ran Haitani, anh không đáng giá vậy đâu."

"..."

"Nhưng nếu với em của anh, thì có thể khác đấy."

Hai bên xương hàm của gã bạnh ra, yết hầu cũng đã chuyển động lên xuống. Lời này của em thực sự khiến Ran tức điên.

Hắn nhấc bổng cơ thể nhỏ bé như một món đồ trên vai, mặc cho em có giãy giụa  kêu gào. Ran tiến thẳng về phía phòng ngủ, vứt em lên chiếc giường êm ái mà cả hai từng có với nhau những đêm liên miên không dứt.

Đến lúc này, cô nàng minh tinh vốn được cưng chiều đã thoáng sợ hãi trước phong thái lấn át của hình dạng thật của Ran, một mafia khét tiếng của Tokyo.

"Ran, dừng lại. Nghe tôi nói.."

Hắn cởi nhanh chiếc áo vest rồi thẳng tay vứt chúng xuống nơi sàn nhà lạnh lẽo. Trườn người về phía con mồi bé bỏng vừa nãy còn giơ móng vuốt mà giờ lại run rẩy trước hắn.

"Quá trễ rồi, Shoko."

Ran gọi tên của em, đây là lần hiếm hoi hắn gọi. Vì mỗi lần tên của em được vang lên, Shoko thấy có một nỗi áp lực vô hình đè nặng nơi lồng ngực. Bỗng chốc, em trở nên dè chừng và sợ hãi.

[Tokyo Revengers | Ran Haitani] MontblancNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ