Chương 26: Bụng to play

1.2K 31 0
                                    


Hoàng Tần Thắng vô lực ngã lên người Trần Bỉnh Lâm , cả người như không còn chút sức lực nào vậy.
Khi mang thai thân thể rất dễ mệt, bị Trần Bỉnh Lâm cứ như vậy đỉnh vào địa phương mẫn cảm, cả người giống như ở trên núi xóc nảy vậy.
"Đừng a, rất sâu, sẽ làm con bị thương...."
Trần Bỉnh Lâm vừa nghe thấy tiểu tâm can trong lúc này còn lo sợ sẽ làm thương đứa nhỏ, muốn hắn đè nén dục vọng xuống, chuyện này căn bản trước đây sẽ không phát sinh, thế nào có thể như vậy!
Vừa nghĩ đến chuyện này sẽ phát sinh, về sau tiểu gia hỏa trong bụng sẽ cùng tranh tình cảm với mình, nhất thời liền tức giận.
"Tiểu tâm can, anh đã đi vào sao lại không cho vào toàn bộ, anh không chỉ là muốn giết chết em, mà còn muốn đem phía sau của em thao hỏng, thao huyệt sau của em phía trước lại bắt đầu chảy nước, bị anh chạm vào cũng ra nước....."
"Ân a.... Anh khốn kiếp, nói những lời này~"
"Anh chỉ đối với em mới nói như vậy."
"Ân a, đừng, đừng đi vào.... Ngô, rất lớn...." Hoàng Tần Thắng nhắm mắt, trong miệng vô ý thức bảo hộ bụng mình, nhưng lại không ngừng vặn vẹo thắt lưng muốn nhiều hơn nữa.
Miệng ngại ngùng thân thể thành thật chính là như vậy.
"Rất sâu a...."
Trần Bỉnh Lâm đem tính khí để vào chỗ sâu nhất, hơi lui về phía sau một chút, mát xa tuyến tiền liệt của Hoàng Tần Thắng, sau đó tà mị cười, "Tiểu tâm can, nói lời dễ nghe anh liền bỏ qua cho em."
Dễ nghe!
Hoàng Tần Thắng trừng lớn mắt, biết Trần Bỉnh Lâm lại có ý nghĩ xấu, nhất thời thẹn quá hóa giận cắn lên vai hắn một cái, "Khốn kiếp, xấu xa, anh đi mà nói~~ a~~! Đừng, đừng.... Là em sai.... Trần Bỉnh Lâm .... Ông xã, đừng, đừng cắm, quá nhanh...."
Cùng Trần Bỉnh Lâm đối nghịch kết quả chỉ có vậy, nhất là ở trên giường.
Hoàng Tần Thắng còn chưa nói hết, nguyên bản huyệt sau có thể thừa nhận đại côn thịt bỗng nhiên bị trừu động mạnh, lực đạo rất lớn, hơn nữa mỗi phát đều cắm đến vị trí sâu nhất.
Nước mắt không kìm hãm được rớt xuống, Hoàng Tần Thắng lắc đầu, "Ca ca tốt, bỏ qua cho em, em.... Em chịu không nổi, a a a, rất sâu.... Tiểu huyệt muốn hỏng mất...."
"Đại côn thịt của ông xã đang cùng con trai đổi, em đừng quấy rầy!"
Trần Bỉnh Lâm ngoài miệng nói như vậy, nhưng như cũ luyến tiếc người chính mình đặt trong tay sủng ái. Thu hồi khí thế muốn đem Hoàng Tần Thắng đâm thủng, thong thả chậm rãi đỉnh vào tuyến tiền liệt.
Nghe vậy Hoàng Tần Thắng thiếu chút nữa tức giận mà hôn mê, trừng mắt liếc nhìn Trần Bỉnh Lâm , "Anh, mẹ nó đây gọi là cùng con trao đổi sao, em xem anh đây là đối với con giở trò lưu manh, ân ~a~ anh, anh là tên lưu manh a~"
"Hắc hắc, anh đối với bà xã của mình giở trò lưu manh thì sao? Chẳng lẽ hai chúng ta là vợ chồng mà không thể giở trò lưu manh? Anh không chỉ hiện tại đối với em giở trò lưu manh, anh về sau còn sẽ mang theo em ra ngoài để giở trò lưu manh...."
Trần Bỉnh Lâm cúi đầu hôn lên môi Hoàng Tần Thắng một cái, nháy mắt liền chìm đắm trong si mê, đầu lưỡi khiêu khích, nước bọt của hai người hỗn hợp cùng một chỗ, sớm đã không biết là của ai.
Nước bọt trong suốt theo khóe miệng chảy xuống, hạ thân Trần Bỉnh Lâm nhanh chóng trừu động, không dám để Hoàng Tần Thắng mệt quá, đưa đẩy trăm cái liền bắn vào dũng đạo ấm áp.
Sau huyệt Hoàng Tần Thắng bị luồng tinh dịch nóng bỏng nhồi vào, nháy mắt liền híp mắt lại bắn ra, đây chính là bị thao bắn, tính khí phía trước run rẩy như vậy, từng cỗ từng cỗ bắn ra bên ngoài.
Cao trào qua đi hai người cùng ôm nhau, trong lòng Trần Bỉnh Lâm lại tính toán tiếp theo làm sao buộc Hoàng Tần Thắng nói những lời như này.
Trên giường, vẫn là không cần thẹn thùng quá.
Hoàng Tần Thắng thiên tính vạn tính cũng không nghĩ tới, thời điểm bụng cậu được sáu tháng, Trần Bỉnh Lâm cư nhiên đem những lời vô liêm sỉ ở trên giường nói ra.
Thật là vô liêm sỉ.
Năm tháng sau, vừa vặn là mùa Xuân.
Hoàng Tần Thắng là sinh viên năm bốn, chỉ cần đăng kí một chút sau đó không cần phải đi học nữa. Cả người rơi vào trạng thái thoải mái, thế nhưng chỉ trụ được một tuần liền chịu không nổi.
Trần Bỉnh Lâm thật sự đem cậu giống như nữ nhân mà đối đãi, cái gì cũng không thể làm, ngay cả cửa cũng không thể ra.
Tuy rằng cậu cũng không muốn ra ngoài, chung quy cũng do bụng quá to.
Nhưng cậu không muốn bị Trần Bỉnh Lâm cưỡng chế không phải là hai chuyện khác nhau sao?
"Tiểu tâm can em sao lại tức giận?"
"Anh là tổng tài lớn, em sao dám tức giận?" Hoàng Tần Thắng trợn trắng mắt, vừa nhìn thấy hắn tâm tình lại không tốt.
Vừa nghe lời này Trần Bỉnh Lâm thế nào còn không biết Hoàng Tần Thắng thực sự đang tức giận, rõ ràng hiện tại đang cáu kỉnh với mình.
"Đừng nháo, hôm nay anh khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi một ngày, anh sẽ mang em ra ngoài giải sầu."
"Giải sầu?" Thật hay giả? Hoàng Tần Thắng lập tức có hứng, nhìn chằm chằm Trần Bỉnh Lâm , "Nhìn qua anh không phải không có ý tốt, thế nhưng em cảm thấy mình đi cùng anh ra ngoài sẽ có vấn đề."
"Vậy thì không ra ngoài, ở nhà đi."
"Cái gì?"
Hoàng Tần Thắng ngồi phịch ở trên ghế sô pha, nhìn Trần Bỉnh Lâm một chút, cảm thấy tức ngực.
Thấy bộ dáng Hoàng Tần Thắng bĩu môi, Trần Bỉnh Lâm ôm cậu, "Không trêu em, thật sự sẽ đưa em ra ngoài chơi, bất quá đến một chỗ ít người, bụng của em đến chỗ đông người sẽ không tiện."
"Vậy đến nơi nào?"
"Một căn cứ bí mật."
Còn căn cứ bí mật nữa chứ, vậy có thể được a.
Hoàng Tần Thắng đi theo Trần Bỉnh Lâm lên xe, mãi đến khi dừng lại ở nơi mà Trần Bỉnh Lâm gọi là căn cứ bí mật cậu mới có cảm giác nguy hiểm.
Ân......
Đều rất tốt, nhưng vì sao nơi này lại có cánh hoa đặt đầy trên giường? Rất sát phong cảnh!
Hơn nữa tại sao lại có phim gay ở đây!
"Anh, anh muốn làm gì?"
"Nhìn người khác làm, có phải có cảm giác không.... Cảm giác kích thích?" Trần Bỉnh Lâm trực tiếp ôm lấy Hoàng Tần Thắng, tay từ phía dưới thò vào quần áo của cậu, đi đến ngực. Trong khoảng thời gian này đầu vú sưng lớn không ít, niết một chút liền thấy Hoàng Tần Thắng phản ứng.
Bàn tay bao trùm lên, cảm giác mềm mềm giống như ngọn núi nhỏ vậy.
Hoàng Tần Thắng nức nở, dựa vào Trần Bỉnh Lâm , bên tai là tiếng rên rỉ truyền đến. Quá mức phóng đãng, âm thanh rên rỉ cùng tiếng "ba ba ba" khiến cậu động tình.
Đầu vú quá nhạy cảm....
"Ân a.... Đừng, đừng xoa nhẹ, trướng trướng...."
"Em nói xem nơi này sẽ có sữa không?"
"Quỷ biết!" Hoàng Tần Thắng vừa hung một câu lại mềm xuống, "Ân a~~~ anh, anh muốn làm cái gì... Không, không được....."
"Tiểu tâm can, em thật đẹp...."
Trần Bỉnh Lâm kéo Hoàng Tần Thắng ngồi lên ghế sô pha, chính mình ngồi xổm xuống, vạch quần áo Hoàng Tần Thắng, tay còn niết đầu vú cậu, đầu lưỡi bắt đầu liếm một vòng quanh rốn.
Phần bụng gồ lên nhìn thoáng qua có cảm giác lấp lánh, Trần Bỉnh Lâm si mê nhìn chằm chằm vào bụng Hoàng Tần Thắng, bỗng nhiên nỉ non một câu, "Vương tử của ta, ngươi có nguyện ý một đời ở cùng ta không?"
Hoàng Tần Thắng hơi hướng phía sau dựa vào, thở hổn hển, lại bị câu này đả động, "Quốc Vương của ta.... Ta sẽ cùng ngươi sống chết gắn bó."
Đây là lời thề của hai người. (max sến -•-)
Trần Bỉnh Lâm nhếch khóe miệng cười, thu hồi ánh mắt lại, sủng nịnh nhìn Hoàng Tần Thắng, vui đùa nói, "Bây giờ ta sẽ bắt đầu hưởng dụng vương tử của ta."
".....Ân....sờ sờ đầu vú bên trái...."

(:( OHM NANON ):) LÃO CÔNG, THAO NHẸ THÔI!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ