1. Bao Ăn

176 13 5
                                    

   "Buổi tập hôm nay kết thúc nhé anh em, về nhà nghỉ ngơi nào!" - Kuro uống 1 ngụm nước lớn rồi suýt phun hết ra bằng đường mũi khi chứng kiến mấy thằng kia chơi đồ=))

   "Yaku -san trông giống thỏ ghe" - Lev giơ 1 ngón tay ở hai bàn đặt lên đầu cậu làm cho giống hai cái tai dài, Yaku thì ngượng chín mặt mà tặng cho anh những cú đạp thân thương nhất có thể. Mấy thằng bên cạnh cũng rảnh rỗi mà quây thành 1 vòng tròn tránh cho anh chạy khỏi.

   "A! Dừng lại đi em biết sai rồi"

   "Cố lên Yaku êii! Đạp cho thằng nhóc lên bờ xuống ruộng đi!" - thấy mọi người toàn cỗ vũ đánh mình đi, Lev vô tình quay ngoắt ra đằng sau nhìn cậu, cậu mất đà ngã nhào xuống, Lev vì muốn kéo cậu lên mà suýt nữa cả 2 cùng ngã.

   "Phù mày là kịp đó!" - Lev thở phào nhẹ nhõm khi thấy đàn anh của mình không bị sao cả, bỗng đâu 1 bàn tay của ai đụng nhẹ vào tấm lưng ướt sũng bằng mồ hôi của mình.

   *Rầm*

   Tiếng to khiến huấn luyện viên giật mình hỏi han, tụi Kuro liền chối như cái máy rồi đứng xếp thành hàng để che 2 con người kia.

   *A...đau quá!* - Yaku nhắm chặt mắt lại để giảm nỗi sợ vừa nãy, cũng chẳng để ý tư thế bây giờ. Vừa mở mắt ra thì thấy người trước mắt đang...

   "Còn tính hôn nhau đến bao giờ?" - Yaku bị giọng nói làm bừng tỉnh, vội đẩy Lev ra xa mình, mặt thì đỏ như trái cà chua miệng không ngừng lắp bắp. Về phía Lev thì chẳng có biểu hiện gì được gọi là ngại cả, mặt vẫn như bình thường trong cứ như việc 2 đứa con trai hôn nhau là chuyện thường ngày ấy.

   "Ờ...ờ...ừm..Lev, cậu đứng dậy đi!" - nói mãi mới được 1 câu làm cho cậu im bặt thêm lần nữa. Lev cũng biết ý mà đứng dậy nhường chỗ cho cậu, mọi người cũng đi thay đồ rồi đi ra ngoài, khóa cửa phòng thể dục.

  "Này Kenma, tí gửi cho anh cái ảnh đó nhá" - Kuro huých huých vào vai cậu, Kenma cũng ậm ừ vài cái rồi lại tập trung vào máy chơi game của mình

   "Hôm nay đi ăn không? Kenma bao!!" - Kuro quay lại nói to với mọi người,ai nấy đều hào hứng đi, tất nhiên rồi có ai lại khoing vui khi được bao ăn free chứ?

   "Tại sao lại là em bao?" - Kenma nhăn mặt thì thầm với Kuro "Anh tự chi đi chứ?"

   "Bởi vì Kenma là của anh mà, nếu em chi thì cũng như là anh chi còn gì?" - Kuro nói xong thì xách cặp chạy vù lên phía trước để bắt kịp mọi người, Kenma đằng sau khẽ thở dài...

   "Phiền thật đấy"

____________________

  Họ dắt nhau đàn đúm tới 1 quán ăn không hẳn là sang trọng lắm, nó ở khá gần trường nên chỉ cần đi bộ 10 phút là tới nơi. Bên ngoài hình dáng đơn sơ bên trong nội thất tiện nghi bất ngờ, cậu này đúng là dành tặng cho cái quán ăn này mà. Bước vào bên trong là 1 không gian rộng lớn với những tiếng đàn như đang nhảy nhót trên mặt đất. Mùi hương thơm của đồ ăn xộc thẳng vào mũi khiến cả đám không chịu được mà hú hét trầm trồ.

   Quán ăn được trang trí theo phong cách Nhật Bản thời xưa, bàn ghế được xếp ngay ngắn tạo thành 1 hình vuông. Chính giữa có 1 cô gái đang ngồi đánh đàn, dù bị che bởi tấm bình phong nhưng vẫn có thể nhìn rõ ngoại hình của cô.

[Tạm Drop] [𝕃𝕖𝕧𝕐𝕒𝕜𝕦] 𝕋𝕙𝕖 𝕃𝕒𝕤𝕥 𝔾𝕚𝕗𝕥 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ