Chap 12

1.3K 178 17
                                    

"Chỉ cần nắm tay nhau muốn rời đi là nhóc sẽ mở cổng? Điều kiện đơn giản vậy sao?"

Aiko nghe xong bật cười khanh khách, cô bé híp mắt

"Phải, đơn giản vậy thôi. Nhưng mà có nắm được không lại là một vấn đề đấy, dù sao thì hai người họ chưa chắc đánh được kẻ đó"

Aizawa hiểu kẻ đó trong lời cô bé là ai, ông nhíu mày

"Nhóc ghét Deku sao?"

"Hửm? Ai lại ghét người hùng của thế giới chứ? Ông nghĩ nhiều rồi"

Aizawa nghe vậy thở dài, nghĩ thầm quả nhiên là ghét mà

--------------------------------

Deku đưa Katsuki bay về biệt thự cao tầng, đáp xuống ban công rộng rồi đi vào trong phòng. Nhìn Kacchan vẫn còn ngất, hắn cuối cùng cũng hạ quyết tâm. Deku bấm thang máy, đi xuống tầng hầm. Biệt thự của hắn có 20 tầng, mỗi tầng được trang bị dành cho mục đích khác nhau, nó là một pháo đài vô cùng kiên cố do chính tay Hatsume thiết kế. Và tầng hầm chính là nơi dùng để cất chứa những món đồ quý giá mà chính phủ giao cho hắn giữ hộ

Bây giờ hắn lại một tay đem bảo vật của mình đặt trong đó

Deku nhìn thông báo trên thang máy, hắn siết tay, nhớ lại khi xưa Kacchan và hắn đã cùng nhau xây dựng nơi đó, một cảm giác tội lỗi bao chùm lấy Deku, nhưng khi nghĩ lại khoảng thời gian trống vắng kia, hắn lại cắn răng tiếp tục

Lúc Katsuki tỉnh lại đã là 2 tiếng sau, cậu nhổm dậy, bụng nhói đau vì đòn đánh của Deku. Mẹ kiếp! Tên đó ra tay không chút nhân nhượng

"Cậu tỉnh rồi à? Cũng đã muộn rồi, Kacchan muốn ăn gì không?"

Katsuki nhìn ra cửa thấy Deku đang bê một bát thức ăn nghi ngút khói vào, cậu lập tức lửa giận ngập đầu, hất chăn lên muốn tấn công hắn. Nhưng chưa đi được hai bước có thứ gì đó kéo chân Katsuki lại làm cậu ngã xuống. Katsuki nghe tiếng leng keng, nhìn xuống thì thấy một dây xích đang cột trên chân mình. Mặt cậu hết xanh lại trắng, không thể tin được Deku dám làm việc này

"Mày điên rồi, Deku! Tao muốn quay về nhà"

"Đây là nhà cậu mà, có gì khác sao?"

"Đương nhiên là khác, tuổi tác là cái hiện rõ nhất việc tao không thuộc về thế giới này, mày và tao hoàn toàn khác nhau"

"Cậu làm tớ đau lòng đó, tuổi tác đâu quan trọng, chỉ cần là Kacchan là đủ rồi" Izuku thản nhiên đi đến, cầm thìa múc cháo trong đó đưa lên - "Chắc cậu cũng đói rồi, đã qua bữa tối khá lâu, cậu nên ăn chút gì đó"

"Deku đâu?"

"Tớ ở đây còn gì"

"Mẹ kiếp. Là Deku của tao, không phải mày" Katsuki tức điên người, cậu hất văng bát cháo ra, đổ nát tan dưới sàn nhà

Mặt Deku không duy trì nụ cười nữa, hắn sầm mặt lại, lập tức bóp lấy cổ Kacchan ấn xuống giường. Cổ của Katsuki bị bóp nghẹt làm cậu không thở nổi, một nỗi sợ dâng lên khi cậu nhìn thấy Deku như thế này. Tay Deku ngày càng siết chặt hơn, Katsuki muốn nổ tay của nó nhưng cậu nhận ra mình không phát động được năng lực, điều này càng khiến cậu khủng hoảng. Katsuki cào lên bàn tay tóm chặt lấy cổ mình, cố gắng giãy giụa ra nhưng không thể, khi cảm thấy bản thân sắp hết chịu nổi thì cái tay trên cổ mới bỏ ra

(DekuBaku) Another DimensionNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ