Giấy hôn thú chẳng qua là hai cuốn sổ đỏ đơn giản, nhưng nó lại thừa nhận vận mệnh của hai người, thậm chí là vận mệnh của hai gia đình. Bất luận tốt như thế nào, chỉ cần hai người xuất hiện trên giấy hôn thú, bọn họ nhất định quý trọng, có trách nhiệm với nhau cả đời.
Vương Nhất Bác biết rõ trọng lượng của nó, vì vậy khi nhìn thấy cuốn sổ đỏ, anh có chút sững sờ. Ít nhất một năm trước, anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ sở hữu thứ này, huống chi đối phương lại là một Alpha, còn là học trò của anh, là ba ba của con anh.
Sáng nay Tiêu Chiến có tiết học, vẫn là Vương Nhất Bác đưa hắn đến khu vực gần trường học, trên đường đi hai người cũng không nói nhiều lời, tối hôm qua bọn họ đã nói những gì đáng lẽ nên nói.
Vương Nhất Bác nhìn hắn đeo cặp đi về phía trường học, bước chân chậm rãi tiêu sái.
Tối hôm qua, ban đầu bọn họ chuẩn bị chia phòng, nhưng Tiêu Chiến nói mẹ anh ở ngoài, cho dù đã phân phòng, nhưng sau đó hai người vẫn sẽ bị cột cùng một chỗ. Vương Nhất Bác đồng ý với quan điểm của hắn, anh lấy chăn bông hai lớp trong tủ cẩn thận trải dưới sàn,dù sao anh cũng là giáo viên không thể để sinh viên của mình ngủ dưới sàn, đã định chỗ cho mình ngủ. Nhưng Tiêu Chiến không đồng ý, nói anh đang mang thai, không thể bị cảm lạnh.
Vương Nhất Bác còn nghĩ là Tiêu Chiến muốn ngủ dưới sàn, suy nghĩ một chút quả thật cũng có lý, trong thời gian ngắn Tiêu Chiến không thể rời khỏi đây, có thể sẽ luôn ở đây, nếu anh liên tục ngủ dưới sàn, vậy đứa nhỏ trong bụng anh có thể sẽ phản kháng, anh cũng có trách nhiệm với đứa nhỏ này, cho nên anh hào phóng nhường lại chăn mền dưới sàn.
Nhưng khi anh nghiêng người, anh phát hiện Tiêu Chiến không ngủ trên sàn, cảm nhận được một bên giường chùn xuống còn có chút ngây người, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên anh chung giường chung gối với người khác, có một loại cảm giác khó nói thành lời, cũng không nói được lời khiển trách nào.
Có lẽ nhìn thấy hành động của anh, Tiêu Chiến lui về phía sau giữ khoảng cách với anh một chút, "Lão sư không quen ngủ với người khác sao? Không sao, em cũng có thể nằm dưới sàn nhà, tổn thương ở lưng của em đã tốt rồi, có thể ngủ dưới sàn nhà."
"Cậu đang bị thương?"
"Vâng, mấy năm đầu chơi bóng rổ để lại vết thương cũ."
Vương Nhất Bác sửng sốt một chút, rõ ràng hắn không thể ngủ dưới sàn còn suy nghĩ cho mình nhiều như vậy, thật sự là không dễ dàng, chính mình còn suy nghĩ gì nữa, vì vậy liền vươn tay kéo Tiêu Chiến qua một chút, “Nếu bị thương thì ngủ ở đây đi, sau này cứ ngủ ở đây, chăm sóc thật tốt, nếu không để lại bệnh căn, gặp thời tiết thay đổi sẽ đau nhức."
“Không sao đâu lão sư, quan trọng hơn là người không quen, em không thể ép buộc lão sư, tổn thương của em không vấn đề gì."
"Tôi không quen, cũng phải ép buộc chính mình quen dần," Vương Nhất Bác lấy chăn bông đắp cho hắn, "Ngủ sớm đi, không phải cậu nói ngày mai có tiết sao?"
"Được, lão sư ngủ ngon."
"Ừ, ngủ ngon."
Anh cũng không biết, chỉ là một câu chúc ngủ ngon đơn giản, tại sao lại có cảm giác giống như nghi thức vậy, nhưng buổi tối bởi vì có tin tức tố của Tiêu Chiến, trong bụng anh còn là đứa con của Tiêu Chiến, dường như giấc ngủ càng tốt hơn, ban đêm cũng ít mộng mị, đến lúc mở mắt ra thì trời đã sáng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans][ABO][ZSWW] MỐI QUAN HỆ BẤT CHÍNH
Fiksi PenggemarTên gốc: 不正当关系 Author: 小羊Tsuki- Số chương: 12 chính văn + 1 phiên ngoại 💜 chênh lệch tuổi tác, thầy trò, niên hạ 💜 sinh tử văn 💜 abc trước yêu sau 💜 lão sư nghiêm khắc thực ra dịu dàng dd x sinh viên ôn thuận thực ra phúc hắc gg