Chương 5

569 58 3
                                    

Sau khi Vương Nhất Bác phát hiện có một số chuyện uy hiếp được Tiêu Chiến, Tiêu Chiến cũng yên tĩnh hơn rất nhiều, cuộc sống cũng thú vị hơn.

Nhường bưng nước liền bưng, nói rửa hoa quả liền đem đi rửa sạch, cho dù Vương Nhất Bác lười biếng không muốn giặt quần áo, Tiêu Chiến cũng sẽ giúp anh mà không nói lời nào. Ngoại trừ nhân tố Tiêu Chiến tự nguyện, Vương Nhất Bác đột nhiên cảm thấy có người hầu hạ cũng rất tốt.

Dù sao anh nói gì Tiêu Chiến cũng nghe theo, có yêu cầu gì hắn đều đi làm, có đôi khi làm sai vặt cho Vương Nhất Bác cũng không khiến hắn khó chịu, nhưng hắn càng nghe lời anh càng muốn bắt nạt.

Im lặng, im lặng, không chết trong im lặng, nhưng bùng phát trong im lặng.

Thế là, ngay khi Vương Nhất Bác chuẩn bị đưa Tiêu Chiến đến địa điểm vẫn hay xuống xe, lần đầu tiên Tiêu Chiến giả vờ ngủ, Vương Nhất Bác cho rằng hắn không quen với đồng hồ sinh học của anh, nghe nói học sinh thời nay không có tiết thường đến mười giờ hơn mới thức dậy.

Vương Nhất Bác lấy chăn nhỏ sau xe đắp cho Tiêu Chiến, lái xe vào trường, để Tiêu Chiến dậy rồi mới vào lớp. Bị người nhìn thấy, Tiêu Chiến nói tình cờ gặp nhau trên đường, còn Vương Nhất Bác lại nói vì hai người sống tương đối gần nhau.

Cũng không phải là gần nha, Tiêu Chiến nghĩ thầm, còn chung giường đấy, không biết coi là loại gần nào.

Hôm sau, Vương Nhất Bác mỗi đêm đều ngủ muộn hơn một tiếng, anh nghĩ có lẽ bây giờ Tiêu Chiến đã ngủ đủ giấc rồi, sau đó phóng xe về chỗ cũ, kết quả Tiêu Chiến nói chân hắn bị bong gân rồi, khi được hỏi, hôm qua có chơi bóng rổ không, anh nhớ lại vừa rồi nhìn thấy Tiêu Chiến đi khập khiễng từ nhà xuống xe, Vương Nhất Bác mới chắc chắn, huống chi Tiêu Chiến cũng không cần phải nói dối anh, dù sao nếu trong trường lan truyền tin Tiêu Chiến và giáo viên đang ở cùng nhau, tổn hại nhất chính là quyền lợi của Tiêu Chiến.

Nghĩ vậy, Vương Nhất Bác thuận theo dìu Tiêu Chiến vào tòa nhà dạy học, trước ánh mắt của mọi người, anh giúp hắn ngồi vài bàn đầu tiên trong lớp, tiết sau là của anh.

Tiêu Chiến khó nói thành lời, vị trí này chưa từng có người thử qua, bởi vì trong lớp Vương Nhất Bác thích tựa người vào bàn giáo viên, chú ý nhất cử nhất động ở bàn đầu, đôi lúc thất thần trong tiết học, nếu không vượt qua bài kiểm tra, mọi người sẽ phải chép phạt. Loại hình phạt này liên quan đến phương pháp ớn lạnh nhất, nhưng cũng hiệu quả nhất, sau cùng, rút thăm chọn người gánh chịu sứ mệnh của cả lớp!

May mắn trước đây Tiêu Chiến đi học đều nghe rất kỹ bài giảng, hơn nữa dưới sự giám sát của Vương Nhất Bác, hắn cũng đã chuẩn bị bài ở nhà. Tiêu Chiến vĩnh viễn không hiểu, rõ ràng trước khi ngủ đã dán chặt lấy người yêu mình, hai người rúc vào chăn ấm kể chuyện thú vị hàng ngày, đây là một mặt ấm áp cỡ nào, nhưng Vương Nhất Bác lại nói, "Ngày mai trong tiết học của tôi, tôi xem cậu như thế nào chạm vào sách, cậu chuẩn bài chưa?"

"...", sau đó Tiêu Chiến từ trên giường đứng dậy nhìn ánh mắt vui mừng của Vương Nhất Bác, hơn nữa hắn chậm rãi chuẩn bị xong bài dưới ánh nhìn "từ ái" của Vương Nhất Bác, sau đó còn phải đối mặt với anh.

[Trans][ABO][ZSWW] MỐI QUAN HỆ BẤT CHÍNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ