- Lĩnh chứng kết hôn...
.
.
.- Êm ái quá
Tiêu Chiến hẵng còn ngủ, trên khuôn mặt lại điểm lên ý mãn nguyện, được nằm trong chăn ấm nệm êm lại còn thoang thoảng mùi thơm rất dễ chịu làm cho cậu cứ muốn đắm chìm mãi mà không muốn tỉnh dậy
Nhưng mà mùi hương này... không giống như mùi hương thường vương vấn trên chăn nệm trong phòng cậu thì phải
Tiêu Chiến chậm rãi mở mắt, đuôi mắt nheo lại quan sát toàn cảnh căn phòng, cố gắng định hình xem đây là đâu, có phải phòng của mình hay không
Khuôn mặt ngây ngốc vẫn chưa tỉnh hẳn, Tiêu Chiến ngước mặt nhìn lên đầu giường... nơi đó còn có con thỏ bông màu trắng đang ngồi dựa lưng bên cạnh nơi cậu đang nằm
Mà khoan đã... con thỏ này rất quen
Chính là quà mà cậu đã mua tặng cho Vương tiên sinh, vậy hóa ra Tiêu Chiến đang nằm trong phòng của Vương Nhất Bác, nằm trên giường người ta ngủ một giấc say nồng không mộng mị đến sáng
Đến lúc này, trên khuôn mặt đã lộ vẻ hoảng sợ lắm rồi, Tiêu Chiến bật người ngồi dậy như một cái máy. Cậu lấy tay day day trán cố gắng nhớ lại mọi chuyện
Tiêu Chiến chỉ nhớ tối hôm qua, sau khi vào phòng Vương Nhất Bác liền được người ta tặng quà bánh, cậu còn hào hứng nốc cạn một ly rượu nặng, còn lại sau đó thì... không còn nhớ gì nữa
Tiêu Chiến hốt hoảng đưa ánh mắt nhìn quanh nhìn quẩn đâu đây như tìm kiếm
Trong phòng ngoài cậu ra thì bóng dáng Chủ tịch Vương lại không có ở đây, hẳn là Vương Nhất Bác đã ở trong thư phòng rồi đi. Cả đêm qua Chủ tịch Vương đã nhường chỗ cho cậu ngủ, nghĩ như vậy thôi đã làm cho Tiêu Chiến cảm thấy rất áy náy, cậu nhanh chóng đưa chân xuống giường chạy qua thư phòng tìm người để nói lời xin lỗi
Trong thâm tâm cậu cũng đã chuẩn bị tâm lý nhận sự trút giận từ người kia rồi đi
-----
Bên thư phòng, Vương Nhất Bác đang ngồi trên xe lăn ngay cạnh cửa sổ vừa nhâm nhi tách cafe vừa ngắm vườn cây nhỏ bên ban công buổi sáng, nghe có tiếng lục đục như tiếng bước chân đang chạy, hắn đoán chắc Tiêu Chiến đã tỉnh và hiện tại cậu như chạy qua bên này tìm hắn để nhận lỗi. Nghĩ như vậy làm cho Vương Nhất Bác nhếch môi cười khẽ rồi đưa ánh mắt nhìn về hướng cánh cửa ngăn cách giữa thư phòng và phòng ngủ... chờ đợi
Quả thật đúng lúc này Tiêu Chiến cũng xuất hiện với bộ quần áo ngủ xộc xệch, đầu tóc rối bù còn có vài cọng tóc dỉnh ngược lên trông rất buồn cười
Vừa trông thấy Vương Nhất Bác đang nhíu chặt chân mày nhìn mình, Tiêu Chiên một bộ lấm lét chậm rãi tiến tới, cậu đứng đối diện với Vương Nhất Bác, hai tay níu lấy nhau đặt phía trước, đầu nhỏ cúi nhìn dưới đôi chân trần, nhỏ giọng lên tiếng nhận lỗi
- Vương tiên sinh, xin lỗi
Vương Nhất Bác nhíu chặt chân mày nhìn chằm chằm đôi chân không mang tất cũng chẳng mang dép kia, trong lòng thoáng chốc khó chịu. Chỉ nhìn đứa nhỏ trước mắt lấm lét như vậy hắn lại không nỡ bắt tội đành trầm giọng lên tiếng
BẠN ĐANG ĐỌC
(BJYX - END) Bác Sĩ Trái Tim
FanficVương Nhất Bác × Tiêu Chiến Thể loại hiện đại - ngọt sủng - Sinh tử văn - Có H - Kết He Fic chỉ là trí tưởng tượng của tui xin đừng re-up hoặc chuyển Ver. cảm ơn ạ!