Fic dịch: His Leadership
Tác giả: HigawariTeishoku
Dịch giả: Chary
Tags: #IttoLumi
--------------------------
Chương 1: Sự hiểu lầm
Nó hoàn toàn, hoàn toàn là một sự trùng hợp, không có kế hoạch. Một sự trùng hợp thuần túy. Gọi nó là trùng hợp vì anh ấy không có ý định gì với em cả. Má của Lumine từ từ thay đổi từ phong thái màu hồng đào bình thường sang màu hơi hồng cho đến đỏ hẳn lên.
Itto chỉ có thể sững sờ nhìn khi cánh tay của anh dang ra để giữ chặt đôi gò bồng đảo mềm mại và ấm áp kỳ lạ trên ngực Lumine. Anh không hiểu được cảm giác đó nên bóp nhẹ vài cái. Nó rất quen thuộc...
"Ahah! Nó giống như bụng của bà Oni."
"Đồ ngốc!"
"Ách!"
Một tiếng động lớn rung lên trong đầu Itto và trong một lúc anh đã thấy nó. đôi mắt đẫm lệ đỏ của Lumine và Paimon đang vội vàng đuổi theo cô. Một cơn đau nhói hành hạ bên má trái của anh và anh không rõ tại sao cô lại có phản ứng mạnh mẽ như vậy với nhận xét của anh.
"Hừ?" Itto đặt tay lên cằm và tự hỏi làm thế nào mà anh ấy lại bị như thế này.
Quay lại vài phút trước, Itto đang ngồi câu cá bên bến cảng ở Ritou cho bữa ăn tiếp theo của mình. Là một kẻ ăn bám thất nghiệp được chứng nhận, không có gì lạ khi anh ta sử dụng nhiều phương pháp hơn để tồn tại. Nhìn làn nước gợn lên nhanh chóng và dữ dội, anh dùng hết sức kéo lại, một nửa bữa ăn của anh đã định sẵn, giờ chỉ còn lại một nửa.
Anh nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc đến gần từ phía sau nhưng anh quá mải mê câu cá để quay lại chào cô. Và anh đủ tin tưởng cô để biết rằng cô sẽ không làm phiền anh bằng cách nói chuyện ồn ào.
"Cần một mồi mới?" Itto đang mù mịt cảm thấy đống mồi để câu cá còn lại của mình đã hết. Giọng nói nhẹ nhàng của cô ấy vang lên về phía anh và trong khi anh nuốt một ít nước bọt tiết ra trong quá trình quan sát những con cá lao quanh mặt nước, anh lặng lẽ lẩm bẩm đồng ý.
Cô nhặt một thứ gì đó lên để đưa và khi bàn tay của Itto chạm tới phía sau anh, họ cảm thấy một cảm giác kỳ lạ. Anh cảm thấy hơi băn khoăn không biết đó là gì, vì anh biết chắc rằng mình đã không chuẩn bị bất kỳ miếng mồi nào to cỡ này. Một thứ gì đó rơi xuống đất và Itto cuối cùng cũng quay lại.
Và đó là cách mọi thứ diễn ra.
Itto bị để lại với một bên má sưng tấy đau đớn và thêm vào đó là sự xúc phạm, tiếng động lớn đã làm cho tất cả cá sợ hãi, vì vậy bây giờ bụng của anh đang reo lên vì một cái bụng đói.
"Đại ca!" Akira là người chú ý đến má sưng tấy của Itto đầu tiên. "Ai đã làm điều này với đại ca?! Chúng ta cần phải trả thù ai?"
"Ohhh dù đó là ai, họ sẽ được nếm thử cú đánh của những chàng trai to lớn này." Genta bước vào, xoa xoa bắp tay của mình, nó rõ ràng là nhỏ hơn so với bắp tay của Itto nhưng điều đó không ngăn được anh ta.
"... Hả? Không có gì đâu" Itto lúng túng chuyển mắt, giấu mặt đi. "Tôi chỉ uh, tham gia đấu bọ cùng Lumine." Anh không chắc tại sao anh lại ngụy biện cho những gì đã xảy ra. Anh thực sự không hiểu tại sao Lumine lại tức giận với anh nhưng anh nhận ra rằng có lẽ có một lý do nào đó mà mọi người sẽ cười anh.
"... Đại ca ... Anh đã làm gì cô ấy?" Các chàng trai hôm nay sắc bén lạ thường. Họ không nghe lời bào chữa của Itto dù chỉ trong giây lát. Và họ thậm chí không hỏi anh ta về các chủ đề khác!
"Chúng tôi đã thấy được sức mạnh của cô ấy. Cô ấy luôn biết cách kìm chế". Mamoru ôm đầu khi tiếp tục. "Anh hẳn đã làm điều gì đó thực sự tồi tệ với cô ấy nên cô ấy mới đánh anh mạnh như vậy." Hai người còn lại gật đầu đồng ý.
"Vâng, anh có thể tin tưởng vào bọn em, bọn en sẽ giúp anh bất cứ điều gì liên quan đến Lumine!"
"Vấn đề với Lumine là một vấn đề ảnh hưởng đến tương lai của băng đảng Arataki!"
"Hãy nói cho chúng tôi biết để chúng tôi có thể giúp anh đại ca."
Itto dừng lại trên đường với mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng. Giống như một đứa trẻ bị bắt quả tang đang ăn trộm dango, cậu ngượng ngùng quay lại nhìn ba người và xoa đầu cười xấu hổ.
"Rõ ràng như vậy sao?"
Cả ba thành viên có mặt đồng loạt gật đầu với vẻ mặt trống rỗng. Itto càu nhàu và giải thích những gì đã xảy ra trước đó. Anh ấy đã so sánh ngực của Lumine với bụng của bà Oni. Với từng chi tiết mà Itto kể lại sau đó, khuôn mặt của mỗi người ngày càng trở nên xấu hơn cho đến khi tất cả đều đứng dậy và vuốt ve lưng Itto. Họ nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng rồi bỏ đi. Itto sau đó càng cảm thấy bối rối và ngạc nhiên hơn.
Vì vậy, anh quyết định nhờ sự giúp đỡ của Takuya.
Phản ứng của anh ta cũng tương tự nhưng trước khi anh ta kịp chạy đi, Itto đã quấn lấy chân Takuya. Takuya dọa ném Itto xuống biển nhưng khi thấy những giọt nước mắt tuyệt vọng trào ra trên mắt Itto, Takuya đã dừng bước.
"Vì vậy, bạn đã chạm vào cô ấy mà không được phép, mà còn so sánh nó với bụng của bà nội bạn?!" Takuya muốn húc đầu vào tường. Anh ta muốn lấy đầu Itto và tự mình đâm nó vào tường. Vậy thì có lẽ tổ tiên của họ sẽ tha thứ cho hành động nhẫn tâm của Itto.
"Ừ? Chuyện đó bị sao vậy?" Itto không biết gì. Takuya đang thực sự tự hỏi làm thế nào mà anh lại có thể bị một người thiếu nhạy cảm và hơn hết là ngốc như vậy kìm chân.
Anh ta đánh mạnh vào vai Itto và bắt anh ta ngồi bên cạnh của mình và sau đó dạy anh ta về tôn trọng không gian cá nhân, ứng xử phù hợp và không phù hợp khi nói đến các bộ phận cơ thể của phụ nữ. Cuối cùng, linh hồn của Itto đang cố gắng chạy trốn khỏi cơ thể của mình.
Takuya đã bí mật tự hào về mình, vì đã truyền cảm hứng cho đứa trẻ to lớn và đã tiếp tục truyền thống giúp đỡ bạn mình. Đó là một công việc khó khăn, nhưng cuối cùng anh ấy đã vượt qua.
Trong nhiều ngày tiếp theo, Itto phiêu bạt vô hồn qua Thành phố Inazuma, thu hút ánh nhìn quan ngại từ những người xem và những người quen thuộc với sự quậy phá của anh ta. Người ta nói rằng anh ấy thậm chí còn vô tình phớt lờ những đứa trẻ mà anh ấy thường chơi cùng, chỉ liên tục lẩm bẩm "sao mình có thể làm vậy" khi đi ngang qua chúng.
Mặc dù Itto sẽ không phải là Itto nếu anh ấy không dám đối mặt thẳng với vấn đề của mình. Những người còn lại trong băng đảng của anh ta nhận thấy anh ta rất quyết tâm. Nên đã để lại lời nhắn rằng anh sẽ sửa sai cho nhà lữ hành, Itto bắt đầu tìm kiếm cô.
Anh nhìn chằm chằm vào lưng cô từ phía sau một cây anh đào đang nở rộ. Người đàn ông già và đứa trẻ đứng gần đó chỉ có thể nhìn anh ta cố gắng che giấu thân hình to lớn của mình sau cái cây gầy guộc với vẻ kinh tởm bối rối, vì rõ ràng anh ta đang rình rập ai đó. Lumine đang nói chuyện với Ogura Mio của tiệm vải. Anh trau dồi các giác quan nhạy bén của mình để dò xét xung quanh cô, để tìm ra thời điểm tốt nhất để tiếp cận.
"A-là ... bạn thực sự, thực sự chắc chắn những thứ này có thể được sử dụng trong thuốc nhuộm ...?" Gương mặt của Mio nhăn lại vì không chắc chắn, kiểm tra thứ gì đó mà Lumine đã mang cho cô. "Tôi vẫn chưa tìm ra phải làm gì với chất nhờn cô đặc mà bạn đã đưa cho tôi trước đây ..."
"Nếu bạn không biết phải làm gì với nó, bạn có thể ăn nó!" Người bạn đồng hành của Lumine trả lời với một chút tự tin. "Ooooh về một bộ kimono có thể ăn được? Vậy thì Lumine cuối cùng sẽ không còn coi bạn là thức ăn dự trữ nữa!" Mặt Mio tối sầm lại khi nhận xét và nhìn chằm chằm vào Lumine, người chỉ nhìn đi chỗ khác và huýt sáo một cách vô tội.
"Tôi .... tôi sẽ suy nghĩ về nó ... , Đây là một món quà nhỏ cảm ơn vì bạn đã giúp tôi " Mio lấy cất thứ chất mà Lumine đã đưa cho cô ấy trước đó và đổi lấy một số Mora và quay trở lại cửa hàng của mình, Lumine bắt đầu rời đi, băn khoăn không biết ăn gì với Mora.
Khi họ đến gần chỗ ẩn nấp của Itto, Itto nhào ra khoanh tay và 2 cái đầu trước mặt đang giật mình. Paimon hét lên một tiếng to trong khi Lumine nắm chặt thanh kiếm của mình theo bản năng, vì nghĩ rằng đó là một cuộc phục kích của kẻ thù.
"TÔI XIN LÔI!" Giọng anh vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người. Với đầu vẫn cúi xuống, anh tiếp tục với lời xin lỗi của mình. "TÔI PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM."
Lumine bối rối trước hành động của anh, nhưng tệ hơn, cô sợ rằng lời xin lỗi quá khích của anh sẽ gây ra một vài hiểu lầm. Đôi mắt cô đảo qua những người khác trên đường, những người đó chỉ biểu hiện những nụ cười thích thú quá nồng nhiệt và đôi khi những bình luận " ôi chao " đầy ngượng ngùng .
"Lumine ?! Bạn đã làm gì với gã này trong khi tôi không ở đây ?!" Paimon là người đầu tiên có vẻ như hiểu lầm. "Anh ấy ổn khi làm bạn của bạn nhưng tôi sẽ không chấp nhận anh ấy là con rể của mình!" Paimon tức giận khoanh tay trước ngực và miệng Lumine chỉ có thể hả to lên vì sốc. Bây giờ có vẻ như cô ấy bị cuốn vào giữa một bộ phim tình cảm drama với sự tham gia của một người mẹ quá bảo vệ con và con rể tương lai. Những tiếng " oohs " quan tâm hơn đã vang vọng khắp Thành phố Inazuma vào lúc Paimon bùng nổ.
Với những gì cô ấy có thể làm được, Lumine ngay lập tức nắm lấy cánh tay Paimon và sừng của Itto, cô phóng đi trước khi họ trở thành tâm điểm chú ý. Cô ấy phớt lờ cả tiếng kêu của Paimon và Itto bảo Lumine đừng thô bạo như vậy nữa khi cô ấy chạy ôm cả hai qua Tomoki the Dango Milk Vendor, qua Phòng trà Komore và sau đó qua Fujiwara Toshiko, người đang ngắm cảnh.
Cả ba người đều cố gắng lấy lại hơi thở sau khi thoát khỏi cơn sốc. " Tôi-Itto !" Giữa những lần thở hổn hển, Lumine thu hút sự chú ý của Itto. " Anh đang làm cái quái gì vậy ?!" Giữa bối rối và với một chút tức giận, cô đối mặt với Itto.
Itto chỉ nhìn chằm chằm vào Lumine, bất giác bị thu hút bởi đôi má ửng hồng và đôi mắt vàng lấp lánh của cô ấy. Nội tâm anh thở hổn hển trước khi tâm trí anh quay trở lại dòng suy nghĩ ban đầu.
"Sau lần trước ... tôi đã nhận được một lời khuyên từ Takuya." Mất một chút thời gian để hiểu những gì Itto đang đề cập đến, Lumine có một khoảnh khắc ngắn ngủi để nhận ra. "Anh ta nói đụng vào bộ phận của một cô gái ... là một vấn đề rất lớn!" Lumine đã rất ngạc nhiên khi Itto không thể coi ngực của cô ấy là ngực. Chính xác thì tuổi của anh ta là bao nhiêu?
Paimon nghe lời giải thích vụng về của Itto và nghĩ Lumine đã bị xúc phạm. Giữa sự hiểu lầm của Paimon và cảm giác rằng danh dự của Lumine đã bị ô nhiễm bằng cách nào đó, biểu hiện của Paimon chuyển sang lo lắng, bối rối và sau đó giải quyết bằng cách chấp nhận.
"Nếu các người đã đến mức không thể quay lại, thì Paimon chỉ có thể chấp nhận sự lựa chọn mà nhà lữ hành đưa ra." Như thể tự hào về sự trưởng thành của mình, Paimon tự vỗ vào lưng mình một cách ẩn dụ. Lumine nhíu mày trước câu nói của Paimon. "Hai bạn trẻ hãy giải quyết các vấn đề của mình ngay bây giờ, cô Paimon sẽ cho phép các bạn một chút quyền riêng tư." Sau đó, một Paimon kiêu hãnh rời khỏi hiện trường với đôi mắt ngấn lệ trước cảm giác xa cách với Lumine.
Lumine chỉ có thể đứng đó trong sự im lặng kinh ngạc. Sau khi Paimon rời đi, Lumine quay lại Itto với vẻ mặt trống rỗng. Anh quỳ gối trước mặt cô, vặn vẹo. Rõ ràng như ban ngày rằng anh không thoải mái nhưng cô phải khen ngợi tinh thần trách nhiệm của anh ... ngay cả khi có phần không đúng chỗ.
"Vậy sao? Anh định làm gì để bù đắp tội lỗi của mình với tôi?" Giọng nói của Lumine vang vọng trong đôi tai của Itto. Giống như một thẩm phán kết án một tội phạm vào tội lao động khổ sai vĩnh viễn hoặc tệ hơn.
"Tôi-uh, tôi đang nghĩ vậy," Itto bẽn lẽn xoay ngón tay cái của mình. "Bạn biết đấy, Takuya nói rằng tôi nên chịu trách nhiệm nên tôi đến để làm điều đó." Đôi mắt anh ta liếc giữa mặt đất và nhìn vào khuôn mặt không mấy ấn tượng của Lumine. "Vì vậy, tôi đã nghĩ rằng, ừm, chúng ta nên đi kết hôn . "
"?!" Lumine ngạc nhiên lùi lại một bước. Làm thế nào mà một sự đụng chạm tình cờ với một nhận xét thiếu suy nghĩ lại dẫn đến kết luận này? "Đ-Takuya bảo cậu làm vậy à?" Có lẽ có một truyền thống nào đó của người Oni mà cô chưa biết đến, vì vậy cô đã sẵn sàng tha thứ và quên đi trước khi anh ấy đến.
"Không!" Itto kiên quyết và xác định rằng bây giờ anh ấy đã thể hiện phần xấu hổ nhất. "Điều này giống như, ý tưởng của riêng tôi. Tôi có thể thể hiện cảm xúc của mình bằng cách nào khác?"
Cảm xúc ? Lumine thở dài. Anh ấy muốn bày tỏ sự hối lỗi vì đã vô tình chạm vào tôi một cách tình cờ và chịu trách nhiệm bằng cách kết hôn với tôi? Lumine đặt tay lên đầu để ngăn chặn cơn đau đang ập đến. Cô đã không nghĩ đến một lượt sự kiện như vậy; trong khi đi khám phá, cô ấy đã chứng kiến qua những sự lãng mạn, nhưng đó hoàn toàn là của người ủy thác chứ không phải cô ấy. Đó là một chuyện nếu tình cảm của anh ấy là chân thành, nhưng bây giờ nó hoàn toàn như thể anh ấy bị ép vào một góc. Mặc dù vậy, chính Lumine mới thực sự là người bị lùi vào một góc, vì vậy trái tim cô ấy đã hoàn toàn khép kín trước những ... bước tiến đột ngột của anh ấy.
Itto, theo dõi phản ứng của cô ấy, có thể biết nó không thuận lợi. Đôi vai anh ta chùng xuống trong sự thất vọng nhiều hơn anh ta mong đợi.
"Bạn biết không? Chỉ cần quên bất cứ điều gì đã xảy ra, đó chỉ là một tai nạn. Tôi có lỗi một phần vì đã làm việc quá sức." Lumine cố gắng giải tỏa lo lắng cho anh, nhưng cảm giác tức giận của chính cô đã xen vào, khiến những lời cô thốt ra thiếu suy nghĩ. Cảm giác như thể Itto đã bị Ushi đập vào đầu vì những lời đó.
"Vậy ... những gì bạn đang nói là, không ?"
"Một cách chính xác."
Sau đó Itto lại một lần nữa lơ đễnh trôi nổi. Anh ta không biết chuyện gì đã xảy ra, cũng không biết cuối cùng anh ta quay trở lại băng nhóm của mình như thế nào, cũng như tại sao anh ta đột nhiên cảm thấy trống rỗng đến vậy. Đó không phải là lần đầu tiên anh ấy bị từ chối yêu cầu bất cứ thứ gì, nhưng lần này, bằng cách nào đó nó đột nhiên cảm thấy nặng nề hơn.
Màn đêm đã bắt đầu buông xuống, mặc dù nó chỉ là giữa trưa cách đây không lâu đối với Itto. Đó là một buổi tối u ám, xám xịt, nơi không có ngôi sao nào được nhìn thấy. Những đám mây đen mờ đục dị dạng phủ đầy bầu trời của Inazuma. Không giống như sự táo bạo thường thấy của mình, Itto đang ôm chân, ngồi trước đống lửa trại được bao quanh bởi các thành viên khác trong băng đảng của anh ta. Trước đó anh ta đã rất kiên quyết rằng anh ta sẽ có tin tốt, không, tuyệt vời để chia sẻ với băng đảng vào đêm hôm đó. Ngay cả Takuya cũng đang ngồi cách Itto một chút, mặc dù bề ngoài thường ngày anh vẫn tỏ ra lạnh lùng với chuyện của họ. Tuy nhiên, nhân vật chính của chương trình, Itto, lại ngồi lặng lẽ như một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Sau một thời gian và các thành viên khác đã tạo nên bầu không khí lễ hội giữa họ, kỷ niệm một sự kiện không xác định nào đó, một người nào đó cuối cùng đã tiếp cận Itto để hỏi về Lumine.
"... Tôi yêu cầu cô ấy đi kết hôn và cô ấy nói không." Itto thờ ơ nói, ngơ ngác nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt mắt mình.
"Huh?!" Trước câu nói khiến mọi người ngạc nhiên, mọi người tiến lại gần Itto hơn. Họ biết rằng Itto đã có một cuộc xô xát với nhà lữ hành, nhưng họ không bao giờ mong đợi nó đột nhiên leo thang thành một đề nghị. Tệ nhất là Takuya bất giác nhận ra nó có thể liên quan đến bài giảng trước đó của anh ấy.
"Chờ đã, tại sao đại ca lại yêu cầu nhà lữ hành đi kết hôn?"
"Vì tôi nghĩ đó là cách tốt nhất để sửa đổi." Itto không di chuyển.
"Một lời xin lỗi không phải là đủ sao?"
"Đồ ngốc! Anh ta là Arataki" Người đàn ông "Itto! Bạn nghĩ một lời xin lỗi đơn giản là đủ?" Ai đó đã đến bênh vực cậu ấy nhưng điều đó không thực sự quan trọng với Itto.
"... Vâng, tôi đoán vậy. Tôi cũng thích nhà lữ hành." Ai đó trong băng nhóm lên tiếng xấu hổ và Itto ngay lập tức quay sang nhìn thành viên với ánh mắt sắc như dao cạo. Miệng anh lộ ra vẻ bất mãn rõ ràng. "Ý tôi là với tư cách là thủ lĩnh khác của chúng ta! Cô ấy mạnh mẽ giống như thủ lĩnh đầu tiên của chúng ta!" Người đàn ông ngay lập tức đưa tay ra bảo vệ.
Các thành viên còn lại tiếp tục tranh cãi suốt đêm, đầu tiên là về việc Lumine là thủ lĩnh khác không quen biết của họ , nhưng sau đó một cuộc ẩu đả nhẹ đã nổ ra và để bảo vệ danh dự của một số người, về việc ai là người mạnh hơn trong môn vật tay và nó hình thành từ đó. Itto ngồi đó không chú ý trước khi đi lang thang trong khi những người còn lại trong băng nhóm của anh ta ngất đi vì kiệt sức.
Có một cảm giác trào dâng trong Itto mà anh không biết làm thế nào để xác định. Anh càng nghĩ về nó, nó càng không có ý nghĩa và anh càng cảm thấy kỳ lạ. Một thứ kỳ lạ giống như một thứ gì đó của anh đã bị hư hỏng không thể phục hồi bằng cách nào đó. Một điều kỳ lạ khác như anh đã đánh mất một thứ gì đó, nhưng anh biết rằng Lumine thậm chí không phải của anh và cảm thấy như thể một cái lỗ đã mở ra ở đáy của dạ dày. Những lúc như thế này, người tốt nhất để nói chuyện phải là người hiểu anh, mặc dù vì lý do nào đó Itto lại nghĩ ngay đến Lumine. Lắc đầu, Itto lắc một cách thô bạo Takuya đang ngủ.
Được cảnh báo, đôi mắt Takuya mở trừng trừng, nhận ra cặp sừng đỏ rực trên mặt, rồi anh thở dài và vò mái tóc của mình một cách bực bội. Họ lặng lẽ di chuyển ra xa những thành viên còn lại của băng đảng ngáy to, điều mà Takuya cảm thấy bất an về Itto thường náo nhiệt và khó chịu.
Hiểu được vị trí của Itto và từ những gì anh ta thu thập được, Takuya mơ hồ có một ý tưởng mơ hồ về việc Itto có thể cảm thấy như thế nào. Nhìn thấy biểu hiện chán nản của Itto cùng với sự thiếu cân nhắc thường thấy của anh ấy đối với những thứ nhạy cảm (điều mà Takuyo sẽ không bao giờ thừa nhận), Takuya càng củng cố thêm ý kiến của mình.
"Thật đau lòng ."
BẠN ĐANG ĐỌC
IttoLumi - Những mẫu Oneshot
FanfictionTác phẩm này được tụi mình tổng hợp lấy về dịch và đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đưa tác phẩm đi bất kỳ đâu khi chưa có sự cho phép ✨ Mọi người có thể ghé qua page: "IttoLumi - Chàng oni và nàng lữ hành "để ủng hộ tụi mình