Chương 59. Mỹ nam kế.

1K 71 0
                                    

Thiên Ưng rơi vào hôn mê sâu sau trận chiến với Nhân Mã.

Nhân Mã không đến thăm cô ta, như muốn chứng minh một cách cụ thể bằng hành động rằng cô không còn coi người này là chị gái nữa.

Giờ thì cô đã biết cái gì quan trọng với mình. Cô đã chẳng ngại ngần gì, hay chẳng hề bận tâm đến nỗi sợ với Thiên Ưng, mà chạy ngay đi khi nghe tin Song Tử bị ả ta bắt. Song Tử không bị vấn đề gì quá nặng mà chỉ bị thương ngoài da hầu hết. Vấn đề lớn nhất cô gặp phải là mất máu hơi nhiều. May mắn, trong tầng có khá nhiều người chung nhóm máu với cô, nên qua mấy ngày thì Song Tử đã được về nhà, đương nhiên là trong tình trạng băng bó toàn thân.

Vì biết Nhân Mã chẳng vui vẻ gì khi nhắc lại chuyện với Thiên Ưng, cả đám cũng phớt lờ luôn chuyện đó. Nhân Mã thì có vẻ áy náy với Song Tử, nên giành luôn việc chăm sóc bà chị sau khi xuất viện.

- Thôi nào. Không phải lỗi em mà. - Song Tử nói, có chút thương hại cô em gái này. - Về phòng nghỉ ngơi đi. Mấy cái này có nhằm nhò gì. Chị từng bị thương nhiều hơn nhiều.

Đương nhiên, Nhân Mã không thèm nghe lời.

Xử lý xong hết mọi chuyện ngu ngốc lằng nhằng cản đường, mọi ngưới bắt đầu tập trung nghĩ kế hoạch. Bạch Dương đưa ra những gì điều tra được, và một bản kế hoạch chi chít lỗ hổng chưa được hoàn thiện.

- Tôi điều tra rồi. - Hắn nói, dán lên bảng trắng một tấm ảnh. - Chuyện tàu bè đã có cách giải quyết. Trước tiên là, chúng ta cần tiếp cận người đàn ông này. Ông ta có một đứa con gái học trong trường này. Theo như những gì Song Ngư điều tra được trước đây, ông ta có khả năng đã thường xuyên liên lạc với con gái mình thông qua người phục vụ rượu ở một quán rượu. Theo như bản đồ lấy được ở chỗ Lạp Khuyển, đường hầm nằm ở đâu đó trong quán đó.

- Vậy thì, nếu có thể tiếp cận và khống chế đứa con gái kia, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều. - Xử Nữ gại nhẹ cằm. - Nhưng mà, làm thế nào đây?

- Đúng rồi. Câu hỏi hiện tại là thế đấy. - Bạch Dương nói, dán tấm ảnh thứ hai lên bản trắng. - Cô ta tên là Thủy Xà, năm hai. Xét năng lực, cô ta từng lên thượng tầng 1 lần. Nhưng chẳng có điểm gì nổi bật cả, nếu như không tính về sự xấu xí dị hợm của cô ta.

Đợi Bạch Dương gắn được xong cái ảnh lên, nguyên một đám trố mắt nhìn, thiếu cái rớt con ngươi ra ngoài.

Nếu nhìn không kỹ, tất cả mọi người sẽ nhầm rằng Bạch Dương mới dán ảnh một cái sinh vật gì đó lên bảng chứ không phải một con người. Thứ đập vào mắt người đầu tiên là cái mũi to chành bành, nổi đầy mụn nước. Nhìn đống mụn đó, bất cứ ai cũng có suy nghĩ, nó sẽ có thể vỡ tung ra bất cứ lúc nào. Cái mũi đó ngự chễm trệ giữa hai con mắt nhổ hí như mắt heo, dường như bị xô ép bởi mỡ và mụn đổ dồn xuống từ má và trán. Nếu như cô ta biết điều một chút, buộc gọn tóc tai lên thì còn coi được. Thế nhưng đằng này, tóc mái cô ta xổ ra một nùi, phủ vài cọng trên trán lưa thưa như lông heo. Phần tóc còn lại, cô ta kẹp lại chúng bằng một cái nơ hồng lấp lánh to bự. Thấy vậy, Thiên Bình vội vã tháo cái băng đô nơ hồng của cô ra, ném ra xa.

(12 CHÒM SAO) Đi Tìm Tự DoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ