Kim Taehyung chống tay trước gương phòng rửa tay, nhìn gương mặt sắp bị chưng chín của bản thân, mắt không thấy tâm không phiền mà nhắm mắt lại.
Nhưng mà chỉ là bịt tai trộm chuông, vẫn chưa bình ổn được nhịp tim rung động của cậu.
Nửa ngày, cậu lẩm bẩm: "Không thể nào..."
Cảm giác mát mẻ thuận theo đá hoa cương truyền tới lòng bàn tay, Kim Taehyung mở vòi nước, hất một bụm nước lên mặt, da mặt nóng bừng bừng cuối cùng cũng xem như bình thường một ít.
Cậu làm vài lần nữa, chọn dùng cách đơn giản nhất để hạ nhiệt cho bản thân, vội vàng tìm một lý do xuôi miệng.
Cậu và Jeon jungkook là bạn thân, là bạn bè, quen biết mười lăm năm, xưa nay cậu không nghĩ tới những phương diện khác —— trong này nhất định có gì đó bất ngờ hoặc là trùng hợp.
Không quản có hay không có, nói chung hiện tại cậu không thích hợp gặp mặt Jeon jungkook.
Kéo mấy tờ giấy xếp lại làm khăn, lau mặt mấy lần, lau tay qua loa, sau đó vò khăn giấy thành một cục ném vào thùng rác.
Kim Taehyung chỉnh lại quần áo, đi ra khỏi phòng vệ sinh nhanh như chớp, đúng lúc này, vừa vặn có người tiến vào, hai người đều đột nhiên không kịp chuẩn bị, đụng vào nhau.
"Ba" một tiếng, điện thoại di động của đối phương rơi trên mặt đất, Kim Taehyung đụng phải mũi, nước mắt sinh lý trực trào, cậu một bên nói "Xin lỗi" một bên cúi người xuống nhặt điện thoại di động giúp đối phương, không ngờ đưa tay còn chưa chạm vào điện thoại, trái lại bắt được một cánh tay.
Cậu vội vàng nói xin lỗi lần nữa, rút tay lùi về sau, trên mặt đất phòng vệ sinh không biết ai vẩy nước, dẫn đến cậu không cẩn thận trượt chân một cái, thân thể mới ngửa về sau, người trước mặt một phát đã bắt được cánh tay của cậu.
Kim Taehyung cảm thấy hôm nay quả thực mình quá ngu ngốc, vô luận là xuất hiện ở nhà hát, hay là một loại chuyện lớn nhỏ xảy ra sau đó.
Vậy xem như đây là trừng phạt cho cậu.
"Thật bất cẩn, cảm ơn, còn có xin lỗi nha, tôi không phải cố —— "
"Kim Taehyung?"
Đồng hồ mất đi động lực "Cùm cụp" một tiếng, đình chỉ xoay tròn.
Vòi nước ngưng tụ "Tí tách" một tiếng, rơi vào bồn rửa tay.
Bảng hướng dẫn ngoài phòng vệ sinh bị người đụng đến lung lay mấy lần "Ba đạt" một tiếng, rơi xuống đất.
Kim Taehyung ngẩng đầu lên, đầu óc trong nháy mắt "Oanh" một tiếng, lâm vào trống không.
"Jeon... Jungkook?"
Jung Han Bae khoác áo đi ra khỏi nhà hát, nhìn xung quanh một vòng, xa xa nhìn thấy hai người đứng trước đại sảnh, kích động vẫy vẫy tay, chạy tới.
Tiếng giày cao gót chạm trên nền đá hoa cương nhẹ nhàng tiếng vang, cuộn tóc dài lắc lư trái phải, tiểu cô nương ngày xưa đã trổ mã thành mỹ nhân.
Kim Taehyung nghĩ, xem ra ưu điểm duy nhất của cậu chính là mắt nhìn rất chuẩn —— thời trung học cậu đã cho là Jung Han Bae và Jeon Jungkook rất xứng đôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[KOOKV] [Chuyển Ver] SỐNG YÊN ỔN NGHĨ ĐẾN NGÀY GIAN NGUY
Roman d'amourChuyển Ver Chưa Có Sự Cho Phép Của Tác Giả