Lúc gần đến khách sạn thì bước chân của Cung Tử Quận ngừng lại.
"Cậu đứng đây chờ tôi một lát, tôi đi gặp người ta lấy ít đồ đã đặt lúc trước." Cung Tử Quận chỉ một trạm xe buýt cách đó không xa.
"Ai thế? Anh đặt lúc nào?"
Phó Kỳ Đường hơi khó hiểu, mình đi với hắn cả ngày mà có thấy hắn đi gặp người nào đâu? Cung Tử Quận nghe vậy thì cười không nói, cụp mắt nhìn Phó Kỳ Đường.
Sao cứ thấy giống kiểm tra lịch trình... Phó Kỳ Đường phản ứng lại thì hơi lúng túng sờ sờ chóp mũi: "Ý tôi không phải vậy."
"Thật à? Tôi không tin."
"..." Phó Kỳ Đường đoán chắc vẻ mặt mình hiện tại phải khá là đặc sắc.
Cung Tử Quận nở nụ cười: "Không đùa cậu nữa, chờ tôi xíu thôi." Hắn nói rồi xuyên qua đường cái, đi về phía trạm xe buýt.
Phó Kỳ Đường từ xa xa nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc chiếc áo T shirt nhiều màu sắc, trên đầu có chiếc gậy bóng chày(*) đứng dưới biển báo dừng ở trạm xe, Cung Tử Quận đi tới trước mặt hắn, hai người bắt đầu trò chuyện.
"Quen biết cả NPC luôn ạ, đúng là khó tin." Phó Kỳ Đường cảm thán.
[33: So với việc quen biết NPC thì việc ăn đồ trên tay cậu còn khó tin hơn đấy. ]
[19: Mới nãy tôi còn tưởng đến lộn chỗ. Sói Điên thì thôi nhưng tôi thấy người mới cũng chẳng tôn trọng tinh thần của livestream là thế nào? ]
[54: Ơ kìa sao lại Tiểu chuẩn kép thế ạ? Cái gì gọi là "Sói Điên thì thôi" thế? Sói Điên cũng không tôn trọng mà. Người mới có thể tự phát đường một mình à? Còn không phải là song phương cùng bắt tay hợp tác tung hint tạo hình tượng? Thời đại này đúng là ai cũng muốn xào cp.]
[60: Lầu trên chua quá đi, đây mà là xào cp à? Cp có thể xào đến thật như thế à? Đây chính là chân ái! ]
[04: Không phải chứ? Không phải chứ? Thực sự có người tin tưởng Sói Điên sẽ biết yêu? Mấy người lần đầu xem livestream của Sói Điên đấy à? Còn không rõ hắn là loại người như thế nào à?]
[29: Không quan tâm đám các người có tin hay không, dù sao thì tôi cũng tin. ]
...
Phó Kỳ Đường đang xem đạn bình luận, dư quang phát hiện bóng hình nho nhỏ không biết đã xuất hiện bên cạnh mình từ khi nào. Anh giật mình, quay đầu thấy là đứa bé tên Đa Kim thì thở phào nhẹ nhõm.
"Mỗi mình em à? Mẹ em đâu?" Phó Kỳ Đường ho khan một tiếng, anh không biết nói chuyện với trẻ con, vừa lên tiếng đã giết chết cuộc trò chuyện rồi.
"..." Đa Kim im lặng một lát rồi chỉ chỉ khách sạn: "Ở trong đó" .
Ánh mắt cậu bé rơi vào túi hạt dẻ trong tay Phó Kỳ Đường, Đa Kim khịt khịt mũi: "Thơm quá. Anh à, có thể cho em hạt dẻ của anh không?"
Phó Kỳ Đường hơi sửng sốt. Đa Kim nói "Có thể cho em không?" chứ không phải "Có thể cho em mấy miếng không?". Tuy rằng chỉ kém hai chữ nhưng ý tứ lại rất khác nhau. Khó tránh khỏi hơi hư đốn. Đây chỉ là chuyện nhỏ, một túi hạt dẻ ngào đường cũng không đáng bao tiền nhưng Phó Kỳ Đường lại không thích mấy đứa nhỏ xấc xược. Huống hồ đây là của Cung Tử Quận mua cho, anh còn chưa ăn được mấy hạt nữa này. Nghĩ tới đây, Phó Kỳ Đường đang muốn mở miệng nói không được mà nhìn thấy biểu cảm trên mặt Đa Kim thì lại ngẩn cả người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/BIÊNDỊCH] Hiện Trường Livestream Kỳ Quái 灵异片场直播 [Vô hạn lưu]
ActionThể loại: Trinh thám, Kinh dị (ít), Phiêu lưu vô hạn, Livestream, Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Nguyên sang (nhân ᴠật ᴠà cốt truуện được tác giả khai thác từ những câu chuуện có thật хung quanh tác giả), 1v1, HE. Tên Hán Việt: Linh dị phiến tràng...