chương 13: em nhớ anh

123 20 0
                                        


Xung quanh ồn ào một trận khi trông thấy hai người bảnh trai giữa phố va chạm vào nhau. Trịnh Hạo Thạc gỡ cái kính râm xuống nhìn rõ lại một lần nữa. Miệng theo đó mà bất ngờ thốt lên

"Kim Tại Hưởng?"

"Anh Thạc?"

Cái người tên Kim Tại Hưởng trông thấy hắn cũng bất ngờ không kém. Cậu không thể tin được mình mới đi vào Sài Gòn đã gặp lại được người bạn bên trời Tây. Kim Tại Tưởng là thiếu gia Hà thành, con của một thương buôn nổi tiếng ở cái đất thủ đô Hà Nội. Hắn từ tấm bé đã đi qua bên Tây du học, không ngờ cũng gặp Hạo Thạc là người Việt đi sang. Cả hai từ đó cũng trở nên thân thiết không kém.

Hạo Thạc đi đến vỗ vỗ bả vai to lớn, phấn khích hỏi

"Đi đâu lạc vào Sài Gòn đây? Vô đây hồi nào?"

"Em có việc nên đi vào đây. Mới xuống tàu hôm qua. Anh đi Tây về khi nào đấy?"

"Ôi, anh mới về mấy tháng thôi. Đi vô trong kia uống miếng nước, rồi anh em mình nói chuyện!"

Kim Tại Hưởng lần này vào Nam có dẫn thêm một người bạn, cả hai trạc tuổi nhau. Cậu trai kia tên là Chí Mẫn, con trai út của nhà họ Phác kinh doanh trà ở ngoài Hà Nội. Lần này cả hai đều vào Nam có việc, không nghĩ rằng trùng hợp gặp Hạo Thạc ở đây. 

Hạo Thạc còn đang khuấy đều ly cà phê của mình thì nghe đến Phác Chí Mẫn vào đây tìm người mua trà liền đánh mắt sang cậu trai nhỏ con bên cạnh

"Em vào đây mua trà sao?"

"Cũng không hẳn anh ạ. Em chỉ nghe trong Nam có một chỗ bán trà vô cùng nổi tiếng. May thay đó là người quen của bạn em, nên sẵn dịp vào Nam, em muốn tìm gặp một chút!"

Hạo Thạc nghe đến trà liền nghĩ ngay đến trà của nhà họ Mẫn. Tuy chỉ là một nghề gia truyền kéo dài mấy chục năm, nhưng nhà Doãn Kỳ theo như hắn tìm hiểu thì danh tiếng cũng chẳng phải là nhỏ. Không những ở xứ Đoài mà còn có một số thương buôn lớn ở Sài Gòn cũng tìm đến. 

Hạo Thạc lặn lội lên tới Sài Gòn thật ra cũng chỉ muốn tìm Doãn Kỳ. Hắn nhớ anh muốn phát điên rồi. Lần này xem như một trò may rủi, hắn muốn thử xem linh cảm của mình có chính xác hay không. 

"Thật ra cũng có một người bạn bán trà, kinh nghiệm cũng có chút ít. Có thể cho anh đi cùng bọn em không?"

Kim Tại Hưởng tính tình nhiệt thành, nghe Hạo Thạc nói thế cũng rất vui vẻ mà gật đầu. Chí Mẫn cũng không ngoại lệ. Chuyện làm ăn cũng nên mở rộng nhiều quan hệ một chút, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn. Cậu cũng lần đầu vào Nam, đường đi nước bước trong đây cũng xem như là lờ mờ. Có thêm người quen càng tốt. 

Cuộc trò chuyện kết thúc thì trời lúc này cũng đã tầm trưa. Cái nắng chang chang ở Sài Gòn khiến hắn thật muốn phát hỏa. Vẫy tay bắt chiếc xích lô, Hạo Thạc đưa cho phu xe cái địa chỉ nhà mình rồi ngã lưng nghỉ ngơi để người kia kéo xe về. Hắn mệt lả cả buổi sáng rồi, nên về nhà nghỉ ngơi một chút thôi. 

hogi _ tình lệ xứ đoàiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ