Cậu không phải là kẻ bắt nạt.

513 37 0
                                    

Trong đời Taehoon chưa bao giờ tưởng tượng mình có thể đi chơi với một tên mọt sách. Cho đến khi gặp Lee Dowoon. Nhưng ngay cả Dowoon cũng đã để cậu quyết định ý tưởng về những cuộc vui. Bạn của cậu đã luôn đi theo sự dẫn dắt của cậu.

Vậy thế quái nào cậu lại đồng ý lời mời của Ji Yeonwoo đến buổi đi chơi chán lèo phèo vào cuối tuần này?

Sau cái đêm chơi điện tử đó, họ đã trao đổi Kakaotalk (trước đó họ chỉ biết tài khoản Messenger của nhau trên Pacebook), trong trường hợp cả hai muốn đi chơi nữa. Yeonwoo nhất quyết không chịu cúp tiết, khiến Taehoon có hơi khó chịu, vì thế họ chỉ gặp nhau sau giờ học hoặc vào cuối tuần. Đó là niềm vui của cậu khi chỉ cho Yeonwoo cách nổi loạn của mấy đứa tuổi teen.

Họ không thân thiết - không đủ để chia sẻ những bí mật đáng xấu hổ hay mở tiệc ngủ hay mấy chuyện vớ vẩn khác - nhưng họ không chỉ là "người quen." Taehoon vẫn chưa kể cho anh về Lee Dowoon, và Yeonwoo chưa bao giờ để tâm đến điều đó. Thay vào đó, họ gửi cho nhau những tin nhắn ngẫu nhiên, chủ yếu là về võ thuật, game và meme. Yeonwoo có thói quen ngộ nghĩnh là gửi cho cậu các kiến thức ngành y vô bổ vào buổi đêm, kèm theo đống tài liệu tham khảo. Thiệt sự mà nói, Taehoon chả thèm quan tâm đến xương quai hàm là xương cứng nhất, hay bàn chân có 52 đốt xương và chiếm 25% tổng số lượng xương trong cơ thể con người (hmm, chúng có thể hữu ích trong chiến đấu?); tuy nhiên, cậu đánh giá cao suy nghĩ của bạn mình. Đáp lại, cậu giục anh chàng đi ngủ.     

Các tuần thi đang đến gần, điều đó có nghĩa là Yeonwoo đã cố tình chuyển mức độ mọt sách của mình lên mức tối đa. Anh đánh đồng các buổi đi chơi hàng tuần của họ với các buổi học ("Không, Taehoon, tôi đang làm việc này cho chính tôi!"). Tất nhiên là phải có bồi thường rồi. Vào cuối ngày, họ đấu đối kháng ở võ đường của Taehoon cho đến khi cả hai ngã gục.

Lúc này, họ đang ngồi bên trong một quán cà phê nhỏ ở Sinchon-dong, Seodaemun-gu. Yeonwoo đã nghĩ đó là một ý tưởng tuyệt vời nếu học thêm ở một khu được bao quanh bởi một lượng lớn sinh viên và các trường đại học hàng đầu. Taehoon không bận tâm vì khu vực này cũng có nhiều hoạt động giải trí và hàng quán giá rẻ.   

Thật may mắn cho họ, đó là một buổi sáng thứ bảy yên tĩnh. Âm thanh duy nhất là từ máy pha cà phê, chuông cửa và nhạc jazz nhẹ. Trước mặt cậu, Yeonwoo bắt đầu lôi ra một đống sách giáo khoa trong khi đợi đồ uống của họ, và Taehoon suýt nữa đã hối hận về quyết định của mình.

Chậc, tệ thật! Sớm muộn gì cậu cũng phải giải hết mớ bài tập này. Có lẽ việc học với cái tên lập dị này sẽ đỡ đau khổ hơn.

Khoảng nửa tiếng sau, Taehoon đã giải xong tất cả các câu hỏi trong chương tổng kết cuối cùng: vi phân và tích phân của các hàm đa thức. Thế đéo nào cậu lại đăng ký môn Toán 2? Cậu thậm chí còn suýt rớt môn Toán 1 trong học kỳ đầu tiên.

Trái ngược với suy nghĩ của mọi người, Taehoon không hề ngốc, chỉ là không nhìn xa trông rộng. Cậu thích sống trong thực tại. Và cũng không hẳn là sự nghiệp tương lai của cậu sẽ cần đến toán cao cấp. Nếu được hỏi, cậu sẽ trả lời điều hiển nhiên, ví như một vận động viên chuyên nghiệp. Ý nghĩ về việc cậu ấy làm việc đằng sau một chiếc máy tính là không tưởng.

Võ Thuật Đỉnh Nhất Thế GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ