I. Tôi yêu em

1.8K 79 0
                                    

Cùng tác giả với The Good End For Bad Luck nhoa.
__________________
- Học sinh nghiêm.

Ở buổi tiệc hôm ấy tiếng học sinh nghiêm lần cuối được cất lên khép lại hành trình mười hai năm sách vở của những cô cậu học trò. Cô nàng lớp trưởng nước mắt rưng rưng vì có lẽ đây là lần cuối cô có thể hô ba tiếng "học sinh nghiêm" như vậy.

Buổi tiệc kết thúc, các học sinh lặng lẽ ra về. Hoàng Vy vừa đi vừa suy nghĩ rằng liệu sau này mình sẽ làm gì. Mãi chìm đắm trong những dòng suy nghĩ vu vơ bỗng một tiếng gọi "Hoàng Vy" khiến cô dừng lại.

- Bà về một mình sao ?

Hoàng Vy nhìn cô bạn cùng bàn năm nào khẽ gật đầu. Chi An ngỏ ý mời cô về cùng nhưng Hoàng Vy đã từ chối và xoay lưng bước đi.

- Vy...

- Có gì bà cứ nói đi...

- Tôi yêu em !

Vy xoay phắt người lại nhìn thẳng vào người An. Nhất thời cô nàng vẫn không thể hiểu vì sao Chi An lại thích một người như mình, huống hồ cô xem An như một người bạn thân thiết.

- An...bà giỡn không vui đâu.

- Tôi không hề giỡn, tôi yêu bà.

- Xin lỗi...

Cú xoay lưng tuyệt tình của Vy khiến An sững sờ chẳng thể cử động.

Hoàng Vy chạy vội ra đường mà quên rằng có rất nhiều phương tiện đi lại. Lúc này cậu bạn thân của Vy là Thanh Hoàng đã đẩy cô ra nhưng có lẽ trời đã định. Cả hai cùng ngã ra đường, bên thái dương chảy ra rất nhiều máu. Hoàng Vy lúc bất tỉnh đã nghe thấy tiếng của Chi An cùng cậu bạn thân của cô ấy là Dương Minh gọi tên cả hai rất nhiều.

Xe cấp cứu đến đưa cả hai đến bệnh viện, sau khi cả hai được đưa vào phòng cấp cứu là lúc Chi An cùng Dương Minh ngồi thẫn thờ cạnh nhau ở ghế bệnh viện.

- Nếu lúc đó...tao không nói ra thì Vy và Hoàng cũng không thành ra như vậy. Tao xin lỗi mày Minh à !

Hai mắt Chi An rưng rưng nhìn về hướng của Dương Minh mà xin lỗi cậu, hai mắt của Minh cũng đã đỏ hoe vì tình cảm cậu dành cho Hoàng không khác gì An dành cho Vy.

*cạch*

Bác sĩ bước ra nhìn cả hai thở một hơi dài, mặt thì có một nét u buồn phía trên. Bác sĩ nói.

- E là...họ sẽ không tỉnh lại.

- Hả ? Bác sĩ à, cầu xin ông cứu họ đi mà.

An khẩn cầu bác sĩ nhưng ông cũng lắc đầu và lặng lẽ bước đi. Cứ thế những ngày tiếp theo của An, Minh như địa ngục vậy. Họ không buồn thì cũng không nói chuyện với ai.

- *Con bé này...*

Trước Chi An còn có một người con trai tên là Trịnh Anh. Từ khi thấy em gái tự nhốt mình trong phòng, anh vẫn luôn mở hé cửa quan sát Chi An. Cũng đã hơn hai tháng nhìn thấy em gái như vậy, Anh cảm thấy rất đau lòng.

*bụp*

Đống sách được đặt xuống bàn của Trịnh Anh, anh lật từng quyển và đọc nội dụng bên trong. Không biết đã đọc đến quyển thứ mấy nhưng trời cũng đã sáng, chắc hẳn đọc đã rất nhiều.

| Hồi Sinh Trái Tim Em | | Corn Angel |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ