Chương 32: Bị nhìn lén ( H )

1.3K 13 1
                                    

"Xem ra em vẫn không có nhận sai lầm."
Phương Thừa Cảnh tiếc nuối mà lắc đầu, nâng hạ thân lại liên tục mãnh đánh, côn thịt nhiều lần cắm rút rốt cuộc quy đầu cũng đánh vào tử cung, lúc sau nhanh chóng rút ra dâm dịch bị mang ra chiếu vào địa phương hai người giao hợp, tinh hoàn đánh vào âm hộ phát ra tiếng vang " bạch bạch bạch ".
"Nào, nói theo anh! Là Phương Ái Thanh mỗi buổi sáng bị anh thao đến xuống giường chân không khép được, là Phương Ái Thanh mỗi buổi tối bị anh thao đến khóc, là Phương Ái Thanh......"
Là Phương Ái Thanh ..."
Ái Thanh một bên thừa nhận anh trai mãnh lực thao lộng, một bên run rẩy thanh âm đứt quãng cùng hắn lặp lại vài câu, thẳng đến khi cô cảm thấy không còn nói ra tiếng nổi hắn mới tạm vừa lòng mà buông tha.

"Bảo bối nhi, thật ngoan, anh trai thật sự rất yêu em"
Phương Thừa Cảnh hôn hôn mí mắt, không nhanh không chậm mà cắm làm, cũng không cho em gái mở mắt ra, thanh âm từ tính ở bên tai thở gấp, lời nói sắc tình.
"Cẩn thận lắng nghe tiếng nước ở tiểu huyệt em, sắp đem anh nhấn chìm"
"Đã bị anh thao không biết nhiêu lần mà còn chặt khít như vậy. Chẳng khác nào xử nữ, hửm?"

......

"Em khi hưng phấn nếp gấp trong vách tường còn run lên mấp máy, giống như có hàng ngàn con kiến bò trên côn thịt, kẹp thật chặt. Em dùng sức mà kẹp anh"_

"Ở thời điểm em cao trào, em càng đem anh bao bọc đặc biệt chặt chẽ, làm anh muốn rút cũng không nhổ ra được, cho nên hại anh luôn phải  bắn ở bên trong."

Phương Thừa Cảnh chi tiết miêu tả cảm thụ của mình, hắn ôm em gái nhẹ nhàng đong đưa vòng eo, ở trong cơ thể cô ôn nhu luật động, chậm rãi khiến hai người họ từng bước lên cao trào, đồng thời tiết thân!

Phương Ái Thanh ướt đẫm ái dịch phun ra, tinh dịch hắn nóng rực bắn vào, ở  trong tử cung hoàn thành bước giao hoan cuối cùng, dòng nước ấm áp hội tụ ở bụng nhỏ, cảm giác như điện giật lập tức từ chỗ hai người tương giao lan tràn, thân thể bọn họ cùng run rẩy. Thân thể kịch liệt chấn động, hai người gắt gao  ôm nhau bất động, cảm thụ chỗ bọn họ giao mang đến khoái cảm, cho dù mãnh liệt khoái cảm hoàn toàn bình ổn cũng không muốn cùng đối phương tách ra.

"Thật muốn cùng em sinh một đứa con , bảo bối." Phương Thừa Cảnh hôn hôn cái trán em gái mướt mồ hôi.

"Có lẽ hiện tại tử cung em cũng đã hoàn thành thụ tinh ."
Ái Thanh duỗi tay vuốt bụng nhỏ, thủ hạ áp một áp, còn có thể cảm giác được một cây gậy hắn nhét ở trong thân thể mình
Thật thần kỳ, từ năm hắn 15 tuổi trở đi, dương vật hắn một ngày so với một ngày càng lớn hơn, năm ấy cô còn miễn cưỡng  đem nguyên cây gậy của anh trai nuốt vào trong miệng, hiện tại lại liền một nửa cũng nuốt không nổi,  nguyên cây ở trong thân thể, trên bụng sẽ phình phình gồ lên, sờ còn có thể sờ đến!

"Đáng tiếc chúng ta không thể......" Phương Thừa Cảnh nhìn em gái biểu lộ áy náy, không đợi hắn nói xong đột nhiên nghe được một tiếng ai đó giẫm gãy nhánh cây! Sắc mặt của hắn trong nháy mắt chuyển lãnh.
"Ai! Ai đó!"

Nâng lên tầm mắt, nhìn thấy một cô gái gương mặt ửng đỏ, tay luống cuống cương ở đằng kia, sắc mặt Phương Thừa Cảnh đặc biệt khó coi.  Cô ta vậy mà ở đây nhìn lén? Nhìn lén đã bao lâu? Bọn họ vừa rồi đắm chìm trong dục vọng, đối với tác động bên ngoài không cảm nhận được, huống chi bọn họ vì tránh mặt đám người Tư Đường Giác đã tìm đến chỗ hẻo lánh này. Rõ ràng đã rất an toàn, nên lơi là cảnh giác. Vậy mà vẫn bị theo dõi nhìn trộm!

Phương Ái Thanh đột ngột bị người khác phát hiện, vội vàng kinh hoảng thất thố mà từ trong lòng Phương Thừa Cảnh nhảy xuống, quần lót bị treo ở trên chân hơi vướng một chút, không cẩn thận ngã trên mặt đất, sau đó càng không cẩn thận kéo quần của anh trai một chút. Phương Thừa Cảnh vốn chỉ là cởi nửa quần, hành động này của cô càng làm dương vật rõ ràng mà bại lộ ở trước mắt cô gái kia kia !

"A! Lưu manh!"
Nữ nhân xấu hổ chạy nhanh che mắt lại hét lên. Cô gái rất xa nhìn thấy một khối vải bố trắng ở sau cây đại thụ lay động, còn tưởng rằng có người gặp nguy hiểm đang xin giúp đỡ, đến gần mới phát hiện là một chân trên dưới lay động, cô cho rằng khối vải bố trắng kia thì ra là quần lót treo ở trên chân. Sau đó nghe rõ giọng nam nhân dễ nghe ôn nhu, cô liền nhịn không được rình coi, muốn gặp chủ nhân của giọng nói, hơn nữa con gái tuổi dậy thì đối với phương diện này rất tò mò, liền lặng lẽ lưu lại nhìn xem.

Nam nhân kia tuổi tác cũng không chênh lệch so với cô, cao lớn tuấn mỹ, cô ở nông thôn chưa từng gặp qua người đẹp trai như hắn, nữ nhân bị hắn ôm đưa lưng về phía cô, nhìn không rõ mặt. Tuy rằng bọn họ đang làm việc kia, lời nói của nam nhân kia rất lộ liễu, nhưng dùng thanh âm ôn nhu từ tính nói ra, một chút cũng không cảm thấy hạ lưu, ngược lại tâm tình đặc biệt kiều diễm, làm cô nhịn không được ảo tưởng người trong lòng ngực hứa. ôm chính là mình.

Sau đó bọn họ dường như kết thúc, cô vốn muốn lén rời đi, lại không cẩn thận dẫm giẫm lên cành cây khô, cuối cùng cô  còn tận mắt nhìn thấy dương vật con trai!

Nha, hắn nơi đó cũng thật lớn.

Phương Thừa Cảnh nhanh chóng kéo quần, lại đi đỡ Ái Thanh, tay chân luống cuống, hôm nay thật là ra cửa không xem ngày, phát sinh chuyện sốt ruột như vậy. Còn may mắn là hắn vừa rồi vốn dĩ dần dần mềm xuống, bằng không xác định vững chắc sẽ đem hắn dọa héo!

"Không có việc chứ?! Bị ngã có đau không?"

"Quần bị bẩn rồi...."
Quần lót trắng bị giẫm trên mặt đất nháy mắt xám xịt.

"Em không bị thương thì tốt rồi."
Phương Thừa Cảnh đem quần lót vướng chân cô cởi ra, lại đỡ đứng lên.

"A!"
Phương Ái Thanh thân mình một oai, đột nhiên kêu to.
"Làm sao vậy?" Phương Thừa Cảnh khẩn trương hỏi.
Phương Ái Thanh đối với  hắn khóc tang một khuôn mặt, thanh âm thấp thấp,
" Hình như. Hình như ...là tê chân rồi." Bộ dáng cực kì ngượng ngùng.

Tình Mê Ý LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ